Tự nhiên thèm viết nhảm ghê.
Thế là a lê hấp, màn nhảm bắt đầu.
Từ ngày anh John Terry đến ngồi bàn sát bên cạnh em... Là ngày em ăn quà vặt nhiều hơn...
Chắc anh í cười mình nhiều lắm, mà không dám cười ra tiếng... sợ bị uýnh... Chỉ biết là mỗi khi thấy mình ăn, là ảnh lỉnh đi chỗ khác.... Nhiều khi sợ đến nỗi, đi về quên mang cả laptop về luôn...
Hôm nay em quyết định mục kích, đuổi anh John về bằng cách để thật nhiều đồ ăn trên bàn... Cho anh í thấy em ác í khủng hoảng luôn, rùi biến lè lẹ... Chớ ngồi vầy em thấy ngại quớ, ăn chả yên tâm tí nào... Mặc dù em cố tỏ ra là mặt dày, nhưng em vẫn ăn uống ung dung, mà chả thèm nói với anh í câu j.... Kakaka
Ngặt nỗi, anh í chắc còn cười nhiều hơn, nhỏ nì ăn thì ít, rác thì nhiều... Huhu, ngại quóa đi thôi...
Thấy em ngồi đánh máy, test, test, chát chít kinh hoàng, ai cũng hoảng,,, em cũng hoảng...
Mà từ ngày sang đây, em thấy vui vui... Ngày nào cũng ăn uống tưng bừng... Không khéo tháng này em tăng cân mất... Hic, hic,,,, không chịu đâu...
Tình hình là hôm qua em đã kí hợp đồng, ngày mai là ngày thử vịt cúi cùn... Ráng lên nhoa! Woa, anh John Terry đã đi rồi... --> Ăn tiếp.
(Chú thích, tên John Terry chỉ mang tính minh họa cho có kịch tính, còn tên thật là John xxxxxxxx --> K biết bao nhiêu chữ x nữa... Túm lại là em k biết tên anh í là John j cả, chỉ biết là John thôi à)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét