Ngày xưa, em hay nói với một người bạn, là em thích một người bình thường… Một người bình thường theo đúng nghĩa của nó.
Đó là lí do em đặt ra tại sao em k yêu người đó đấy anh ạ.
Người ấy lúc nào cũng hỏi em, thế nào là một người bình thường… Nhưng mãi mà chẳng nhận được câu trả lời… người bình thường, đơn giản chỉ là một người rất đỗi bình thường mà thôi…
Sau này quen anh, em vẫn hay nói điều đó, đơn giản đối với em anh là một người bình thường!
Đơn giản bởi vì…
Em cần một cuộc sống nhẹ nhàng, đơn giản, không tấp nập đi về giữa bộn bề, vất vả.
Đơn giản bởi vì…
Em cần một cuộc sống bình yên bên một gia đình nhỏ bé mà hạnh phúc.
Đơn giản bởi vì…
Em cần một người biết lắng nghe, chia sẻ những lúc em bức xúc, nói nhiều…
Đơn giản bởi vì…
Em cần lắm một vòng tay ấm áp ôm em trong những đêm giá lạnh..
Đơn giản bởi vì…
Em cần một nơi vững chắc để nương tựa cả cuộc đời mình…
Và em cần lắm, một người mà em ngưỡng mộ, yêu thương….
Anh của em không phải là người tuyệt vời nhất mà em đã gặp. Nhưng em hoàn toàn yên tâm khi ở bên cạnh anh…
0 nhận xét:
Đăng nhận xét