Mấy hôm nay đọc 1 lúc 5 quyển H2… Càng đọc càng thấy thấm cái style của Adachi sensei và cảm thấy tưng tức làm sao ấy…
Thế là nảy ra ý định, nếu tôi là Hikari…
Nếu tôi là Hikari, tôi sẽ vẫn yêu Hideo như là mạch truyện của Adachi sensei chứ? Câu trả lời là không… Vì tôi sẽ yêu Hiro. Vì sao vậy, chắc chắn bạn sẽ đặt câu hỏi như thế. Nhưng đó là vì tôi là tôi, tôi sẽ yêu một cậu bạn thân từ nhỏ, người mà đã có mặt trong bất cứ lúc tôi buồn, lúc tôi vui, khi tôi cười, khi tôi khóc… Dù cho đến lớp 8, tôi vẫn cao hơn cậu ấy, vẫn đóng vai trò chị hai… nhưng, cậu ấy là người biết tôi đang nghĩ gì, biết tôi đang làm gì, thông cảm và chia sẻ…
Điều đó không có nghĩa là Hideo không thể làm những điều mà Hiro có thể làm cho Hikari. Có khi Hideo còn làm được nhiều hơn thế nhưng, không hiểu tại sao, tôi vẫn buồn khi thấy Hikari đi bên cạnh Hideo…
Nhưng lời bộc lộ của Hiro dành cho Hikari trong những lúc tức tối, trong những lúc ghen tị với Hideo thật đáng yêu! Tại sao không nhỉ, tại sao không thử để cho Hiro một lần đối diện với sự thật, là cậu ấy yêu Hikari và trở thành đối thủ cạnh tranh của Hideo một cậu bạn thân của Hiro?
Hihi. Đúng là mình chẳng thể nào trở thành nhân vật trong truyện được… Khó nghĩ quá sức… Mình rất thích xì-tai của Adachi sensei… Cho nên, dù có lần có người chê là H2 dở tệ, nhưng mình vẫn cất công tìm mua để đọc… Và mình cảm thấy không hối tiếc chút nào… Những tình cảm nhẹ nhàng, những pha đùa vui rất học sinh… Hãy đọc thử nhé, rồi cho ý kiến của bạn, nếu bạn là Hikari?
1 nhận xét:
hổng biết nếu là hikari là sao nhưng là người ngoài cuộc, cảm thấy hikari ko xứng đáng với hiro.
Đăng nhận xét