Billy the Kid

Nghe bài này, lên mạng search theo cái key này... Kể ra cũng hoành tráng nhỉ, "Billy the Kid"!!!

Tự nhiên nghe thấy thèm được cưỡi ngựa quá... Mà từ nhỏ đến giờ mình vốn đâu có cưỡi ngựa nhiều đâu ta...

1. Hồi còn nhỏ xí, có mí con ngựa bằng nhựa đồ chơi --> Đâu có cưỡi được. Khóc lóc xin mẹ mua cho 1 cái phao hình con ngựa nhưng mẹ không chịu, lại mua cho hình con thiên nga màu vàng --> cũng không cưỡi được ngựa đi biển...

2. Lên mẫu giáo, ở trường có ngựa gỗ... Về kể cho ba nghe, thế là ba làm cho 1 con ngựa gỗ, còn đẹp hơn ở trường vì sơn theo ý con gái yêu... --> Sở hữu con ngựa đầu tiên, cưỡi ngựa thiệt là sướng nha...

3. Lên cấp 1, được vinh dự đi Đà Lạt tham quan (vì hồi đó làm liên đội trưởng mừh, oách lắm....) --> Được cưỡi ngựa thiệt à nha, nhưng mà để chụp hình ngay bên thác CamLy...

4. Lên cấp 2 trở đi, có chăng là cưỡi ngựa trò chơi ở mấy hội chợ với mấy đứa em, chứ hổng có còn được cưỡi ngựa nữa...

Đúng là văn hóa mỗi nơi mỗi khác nhỉ? Mỗi lần xem phim, nghe nhạc, lại cảm thấy muốn tận hưởng cái cảm giác ngồi trên lưng ngựa, rong duổi trên thảo nguyên rộng bao la...

Nhắc tới lại nhớ BA.... Tối nay về xem lại "Tiểu mã vương" thôi...

0 nhận xét:

Đăng nhận xét