Viết chữ đẹp :)

Tự nhiên search vớ vẩn ra 1 topic về viết chữ đẹp, thấy nhớ ba, nhớ mẹ đến cồn cào.

...

Ừm thì ngày xưa í mà, mình đã từng bị lao động khổ sai trong giai đoạn tập viết.

Làm thế nào để viết chữ đẹp, viết nhanh, đúng chuẩn và có phong cách riêng của mình? Hehe, cũng may từ những ngày tháng lao động khổ sai ấy mà giờ ít ra mình vẫn còn có cái tự hào với con, với cháu trong nhà.

...

5 tuổi, mình biết đọc báo, biết xem đồng hồ không có số. Và 5 tuổi, ba mẹ bắt đầu tập cho mình viết.

Mình không được đi học lớp chọn của trường mẫu giáo liên cơ (vì mới ở với ngoại lên mà) nên chỉ học lớp bình thường thôi. Ở nhà mẹ có bé Ty nên mình phải ở nhà tập viết sau khi đã đọc báo ro ro :D

Khổ nhất là nhà ai cũng thuận tay trái - và mình cũng thế. Bản năng tự nhiên mình viết tay trái vừa nhanh, vừa đẹp, sớm được đi chơi. Nhưng đời đâu như chúng ta mong muốn hỉ? Ba và mẹ bắt đầu vùi dập tài năng trẻ bằng cách tập cho con gái lớn viết tay phải :(( Thảm cảnh bắt đầu từ đây. Ngày nào cũng phải viết vài trang vở chan nước mắt, tay lúc nào cũng đổ mồ hôi vì lo sợ.

Nhưng được cái ba mẹ mình rất tâm lý... (hí hí hí, mình thích đoạn này nhất). Ba giải thích tại sao con phải viết tay phải, tại sao có sự khác biệt giữa tiếng Việt và tiếng Tàu, khác nhau trong cách viết từ trái sang phải, từ trên xuống dưới... Ừ thì mới có 5 tuổi đầu, mình cứ phải gọi là gật gù liên tục (hiểu được có xí xi à, giờ ngẫm lại thì hiểu hết hehehe) đỡ khóc hơn lúc trước và đỡ len lén chuyển sang viết tay trái hơn chút.

Ngày xưa cái thời của mình là viết bút lá tre mà, viết chấm mực ấy nhưng mà mình được ba mẹ ưu tiên số 1, ba tặng con gái 1 cây viết Pilot, cây viết kỷ niệm thời yêu nhau của ba mẹ để con gái viết chữ đẹp. Hehe, khỏi phải nói mình tự hào biết chừng nào, nâng niu nó từng chút một. Cho đến giờ chữ mình viết vẫn còn có nét thanh, nét đậm nha, nhớ cả cây viết Pilot luôn.

...

Lên lớp 1, lại không được vào học lớp chọn vì ba mẹ mình không có "thân thế" như các gia đình khác. Hehe, nhưng nhỏ mà, mình đâu biết gì đâu nè.

Bài tập viết đầu tiên lớp 1 mình được có 7đ hà, trong khi bạn Duy Lộc được 10đ. Hôm đó về nhà mình khóc hết nước mắt. Ba mẹ an ủi bao nhiêu mới nín. Từ đó mình tự giác học hành hẳn lên. Có mỗi tháng đầu tiên là đứng nhì thôi nha, mấy tháng sau là lớp mình có 3 đứa đồng hạng nhất hết :D

...

Lên lớp 2, lớp 3 bắt đầu được chọn đi thi vở sạch chữ đẹp. Kỷ niệm nhớ nhất là năm lớp 4 kia. Năm đó là năm cuối cùng mình còn ba. Cũng cái tội nghịch ngợm, mình vẽ bậy và nháp đầy lên bìa vở (ngày xưa là bao vở bằng bìa báo Liên Xô). Sắp đến ngày đi thi, vậy mà cô trả nguyên bộ vở về và mắng vốn với ba mẹ là con gái hư quá :((

Trận đòn năm đó mình vẫn còn nhớ và vẫn còn nhớ ba ngồi kẻ nhãn, vẽ hình bông hồng trên từng nhãn vở cho mình, nắn nót viết tên con...

Năm đó mình được giải nhất vở sạch chữ đẹp toàn huyện. Khỏi phải nói là mình vui như thế nào. Ba cũng vui nữa. Ba mẹ tặng mình cây viết Hero mới (sau này lên lớp 5 làm mất thì mình đã khóc suốt 1 tuần luôn đấy nha, phải nhờ đi thi được giải 1 cây viết mới mới bớt buồn).

Lớp 4, lần đầu tiên trong đời giải thưởng học sinh giỏi là 1 sấp vải trắng và sách vở. Ngày mình đi nhận phần thưởng cũng là ngày ba mất...

....

Tất cả chỉ còn lại trong mình là kỷ niệm, nhưng tại sao mình như chưa bao giờ quên bất kỳ một kỷ niệm dù là nhỏ nhoi...

...

Mình chưa bao giờ không khỏi tự hào về ba mẹ, về gia đình mình. Mẹ viết chữ đẹp lắm, ba còn viết chữ đẹp hơn nữa. Trong hàng trăm, hàng ngàn bức thư ba gửi cho mẹ, mỗi bức thư một nét chữ, một đặc trưng riêng, phong cách riêng và không hề lẫn lộn 1 nét nào. Bạn bè mình những ai chưa được thấy chữ ba mình đều không thể nào tưởng tượng được điều đó, ngoại trừ một số người thân thiết của mình.

Và trong những quyển nhật ký viết chung của ba mẹ, những dòng chữ yêu thương vẫn còn đấy, còn mãi với thời gian.

...

Hai đứa em gái của mình đều tiếp nối truyền thống đó, đều viết chữ rất đẹp. Nghĩ lại thương các em thiệt thòi, không được ở bên ba lâu như là mình. Chỉ còn mỗi mình mẹ dạy các em nên người....

...

Đã có lần mình nghĩ mai mốt sẽ cưới 1 anh viết chữ đẹp giống ba kia, nhưng duyên số mà, mình chả nói trước được gì. Chỉ mong rằng con gái mình lớn lên, dù có phải rèn luyện con, khuyến khích con, động viên con như thế nào, mình cũng muốn được làm một người mẹ tâm lý như là ba mẹ mình đã dạy dỗ mình, từ nét chữ của những tháng ngày đầu tiên....