Còn đây là thơ của bạn tui, sorry nhỏ, còn nhớ câu cuối:
"Rồi mai mốt giữa kẻ đi, người ở
Ai sẽ quên ai giữa cách biệt muôn trùng"...
Tình hình là chủ nhật vừa rồi dọn dẹp nhà cửa, anh đưa cho mình 1 tập kỷ niệm... Lấy trong đó ra toàn là hình và thư từ thơ thẩn hồi phổ thông... Ngồi thừ người ra đọc... Thấy bài thơ tặng lu bút ngày xưa của nhỏ... Đọc lên thấy thấm thía ghê...
Tụi mình đâu có cách biệt đâu, hồi đó, thì mình đi, còn nhỏ vẫn ở đó suốt 1 năm trời... Còn bi giờ, 2 đứa đều ở đây... Coi như là k có ai đi hết trơn trọi à...
Mỗi ngày, chỉ cần thấy nick nhỏ online, là biết nhỏ vẫn khỏe... Thấy mình invisible, là tặng mình 1 audibles mụ dì ghẻ gọi em Tấm... Rứa là chát chít...
Còn nhớ k nhỏ, nhớ bài thơ ngày xưa í
1 nhận xét:
hee...bài đó còn thiếu 2 chữ "sưu tầm" (hồi đó đọc thấy hay và viết vào lubu đua "dài" ... Hồi đó không tưởng ra ngày hôm nay P nhở? ...quên sao? sao quên?
Đăng nhận xét