Này bạn, bạn có nhớ không?
Nhớ gì í nhỉ?
Nhớ những kỷ niệm đã qua của 2 chúng mình... Nhớ những lúc buồn vui, những lúc tranh cãi...
Nhớ gì í nhỉ?
Nhớ những lúc học bài chung, nhớ những lần cúp học chung...
Nhớ gì í nhỉ?
Nhớ những lúc cùng nghe nhạc chung, cùng chia sẻ một tập truyện hay, một bài hát hay...
Nhớ gì í nhỉ?
Nhớ những lúc cùng nấu ăn chung, cùng chia sẻ với nhau những điều mà tưởng rằng chưa bao giờ có thể quên...
Nhớ gì í nhỉ?
Nhớ những buổi tối cùng nhau đạp xe rong duổi trên con đường Lê Hồng Phong vắng và mát mẻ...
Nhớ gì í nhỉ?
Nhớ lúc đầu mình gặp gỡ thế nào, ghét nhau thế nào và cả vì sao mình quí nhau và thân nhau, rồi vì sao mình lại xa nhau...
Giờ này mình đang nhớ gì í nhỉ?
Hôm nay mình lại vớ vẩn, lại đi nhớ lại những điều mà mình đã chối bỏ nó...
Có lẽ, để quên điều đó, thật là khó với mình... Mình đã không muốn nhắc đến nó, chỉ muốn nó trở trành một kỷ niệm đẹp...
Mình đã ép mình phải không được nghĩ đến những điều đó... Tự xây rào cho tình bạn của hai đứa... Nhưng mình đâu thể ép mình không nghĩ tới những ký ức một thời... Gần 10 năm gắn bó trong cuộc sống của một người chỉ mới 24 tuổi như mình... Là cả một quãng thời gian mình trân trọng và nâng niu... Mình đâu thể chối bỏ nó... Chối bỏ nó, giống như mình chối bỏ chính mình, chối bỏ quá khứ của mình...
Only yesterday!!! Buồn lắm, khi nghe bài này, có phải mình nợ bạn một điều gì đó chăng?
Có phải cái tôi của mình quá lớn, không đủ để vượt qua từng ấy năm đáng nhớ...
Và bạn, bạn cũng thế chăng?
Chối bỏ....?!!!!
0 nhận xét:
Đăng nhận xét