Ôi, chữ viết của mình!!!!




Nhóc con thuận tay trái. Biết đọc từ năm lên 4 tuổi, đọc báo thành thạo năm 5 tuổi, biết xem đồng hồ không có số cũng vào 5 tuổi nhé. Thế mà ăn đòn không biết bao nhiêu lần vì tập viết.

Mẹ nghỉ làm ở nhà sinh bé Ty, nhóc con nghiễm nhiên trở thành chị hai. Oai nhỉ? Nhưng nhóc vẫn thuận tay trái --> và bắt đầu viết tay trái lúc lên 5 tuổi.

Hồi ấy học ở nhà ăn đòn nhiều lắm... Vì có mẹ ngồi bên cạnh, có ba ngồi bên cạnh thì nhóc viết tay phải... Mà ngồi một mình thì ai lại làm khổ mình --> viết tay trái cho nó khỏe chứ nhỉ?

Lên lớp 1, viết tay trái đẹp hơn viết tay phải. Nhưng là vì viết bút chì nên chưa thấy được tai hại của viết tay trái. Lên trường bị cô khẽ tay. Về nhà ba và mẹ thi nhau đánh đòn vì tội viết tay trái. Sợ ăn phải mí cú ký đầu của papa kinh dzị. Đau lắm í. Nên cố cắn răng mà cầm tay phải viết.

Thế mà, cũng nhờ có gien của ba với mẹ. Chữ của nhóc cũng cứng cáp, thẳng hàng, có nét thanh nét đậm, chứ không được tròn trịa như chữ các bạn cùng lớp.

Sau khi tập được viết tay phải thì tới gian nan tập cầm đũa tay phải... Huhuhu. Ba lấy tấm gương là ba nè, thuận tay trái, cầm đũa tay phải để rèn cho nhóc. Khóc lóc thảm thiết mỗi bữa ăn vì bị cột tay trái ở đằng sau lưng... Chỉ được cầm đũa tay phải thôi. Thế rồi cũng xong, cầm đũa tay phải.

Kỷ niệm đáng nhớ nhất là năm lớp 3. Được cô chọn đi thi vở sạch chữ đẹp... nhưng bìa vở (hồi ấy được ba bao bằng bìa báo liên xô) bị nháp chằng chịt..... Về nhà ăn đòn 1 trận no nê, rồi ba bao lại toàn bộ vở cho con gái... Thích nhất là ba vẽ nhãn và ghi tên nhãn vở. Chữ ba là đẹp nhất!!! (Chữ của mẹ cũng đẹp nhưng vẫn không bằng nhé.)

Sang năm lớp 4 thì được giải nhất vở sạch chữ đẹp toàn huyện... Hehe, vinh dự hông. Tự nhận thấy chữ mình chỉ cứng cáp, chứ không đẹp, tròn, đều đặn như các bạn gái khác nhưng mình vẫn gắn bó với cây bút mực cho đến những năm đại học ấy nhé.

Ba đúng là thần tượng của mình. Chữ ba đẹp một cách kiêu ngạo. Ba làm 1 tờ báo mà mọi người nhìn vào đều khẳng định đấy là báo in, ba viết thư cho mẹ với mỗi bức thư một phong cách, một nét chữ, không lẫn lộn bất kỳ 1 chữ nào trong từng bức thư. Ba là dân kỹ thuật, là kỹ sư xây dựng mà làm văn hay, thơ hay, đàn hay, hát hay... và cả vẽ đẹp nữa.

Cho nên, hồi nhỏ mình cứ nghĩ là sẽ tìm một anh chữ thật đẹp mà yêu... Nhưng thời nay, đào đâu ra người có nét chữ như mình thích... Huhuhu. Con nít bi giờ, nhan nhản khắp nơi là rèn chữ đẹp, nét thanh nét đậm, nhưng chữ cứ tròn vo í, chẳng có cá tính. Hay tại mình bảo thủ quá, áp đặt quá nhỉ???

Từ ngày ra trường đi làm đến giờ toàn là đánh máy với văn bản, chẳng mấy khi cầm đến cây viết. Lâu lâu cầm lại cây viết thấy cứng cả tay. Buồn một chút, vì nét chữ cứng cáp ngày nào dần trở nên nguệch ngoạc. Đã có thời mình thích kiểu chữ này nọ, tập viết cả mùa hè... Mà giờ, những thói quen đọc sách, viết lách của mình cũng dần dần mất đi. Tiếc thật đấy! Nhưng tiếc nhất là nét chữ của mình...huhuhu, buồn quá. Phải về tập viết lại thôi... Chữ của ta ơi!

2 nhận xét:

Thuận tay trái thì viết tay trái chứ :-?. Thằng bạn của em đang học boxing quyền anh với em thuận tay trái, thầy cũng hướng dẫn nó đánh phía bên trái ^^

Hừm, thói quen khác và tật là khác nha em... Giờ chị viết tay phải nhưng chơi cái gì cũng tay trái cả...

Đăng nhận xét