Tính ra mình bon chen đến nay cũng ác chiến nhỉ... Tuy nhiên, do đầu tư chưa mạnh nên của nả cũng không có nhiều.
1. Hồi học mẫu giáo, thấy các bạn có đồ chơi nhiều --> Về nhà mẹ sắm cho 1 bao đồ chơi thiệt là bự, chơi đến giờ vẫn còn nè.
2. Lớn lên 1 chút, thấy mọi người trong xóm chơi thảy đá --> Cũng đi nhặt về 1 bao đá, hì hục rửa sạch rồi tập tành --> Chơi cũng khá là giỏi, cái này cũng chơi 2 tay, nhưng chơi tay phải giỏi hơn mặc dù mình thuận tay trái
3. Thời học cấp 1, nào là nhảy dây, lắc vòng, chơi banh đũa (nẻ), nhà đầy đồ chơi, vì muốn gì ba mẹ cũng cho chơi hết... Chơi banh đũa thì còn được mẹ đi xin cho mấy quả tennis về chơi, sướng ơi là sướng nha. Mấy trò con trai cũng biết chơi hết, uýnh dzụ nè (ba làm cho mấy cái luôn), bắn bi (nhà có tới mấy lon đựng bi lận). Hồi đó cũng nghịch kinh! Nhớ lại mấy lần cứ cột dây thun trong nhà tập nhảy, trượt chân té, lên bị ăn đòn 1 bữa... Từ đó bị cấm nhảy dây trong nhà...
4. Cái thời học cấp 1 phải nói là đủ trò chơi... Chơi không thôi chưa đủ, tập trèo cây... Gian nan nhất là trèo dừa . Nhớ hồi ấy chân cẳng trầy xướt hết do cây dừa nhà bé em đó. Con gái mà cứ rủ nhau trèo dừa cả đám... Hí hí, giờ đứa nào cũng có chồng hết, có đứa đã có em bé... Nghĩ lại mắc cười ghê!!! Gì chứ hái trộm là số 1... Mình thì mắt yếu, trèo cây dỏm òm, té có vài lần chứ mấy nhưng chụp á, số 1 nhé... Cứ đứng ngoài chụp xoài, chụp ổi, mận... còn tụi nó hái quăng ra, hehe. Đã thế, còn thêm cái tội sợ chó, lên Ủy ban hái trộm xoài, chụp xong, chó rượt chạy quăng hết xoài . Nghĩ lại mắc cười thiệt chịu không nổi.
5. Tới cái hồi cả xóm chặt dừa, đứa nào cũng ráng tha về 1 đống lá dừa để đan thảm... Hic, mình cũng đan lát có năng suất lắm... Ham dzui mà, thấy người ta làm thì cũng đâu có để yên. Báo hại, sau đó, nhà toàn là rác... Chưa kể mấy cây dừa kiểng hàng xóm cũng bị vặt trụi để làm con châu chấu, cào cào..
6. Đi học lớp 5 thì được làm liên đội trưởng... Hehe, làm liên đội trưởng cũng oai nha. Được anh Ngọc tổng phụ trách chỉ đủ thứ... Kể cả đánh trống, chơi Moorse, Semaphore, kỹ năng cắm trại... Hehe, biết được nhiều cái ghê vậy.
7. Đến lúc lên lớp 6. Thấy bọn con gái trong lớp bắt đầu chuyền tay nhau quyển sách học hát tiếng anh... Kiên quyết quay mặt làm ngơ, về nhà mẹ mua mấy băng video ca nhạc thiếu nhi về cho nghe... Thời cấp 2 bắt đầu bon chen kiểu khác. Nào là xếp giấy, nào là làm hoa bằng ống hút, nào là làm lồng đèn từ ruy băng, là tết dây đeo tay, tết nhẫn từ dây điện... Ôi thôi đủ cả trò!!! Mà cấm có sót trò nào nha.. Chơi tất!!! Đã thế, còn đọc truyện kinh hồn nữa. Nhà cửa đầy truyện tranh... Vẽ vời đầy nền nhà, nhất là mí hình của Masumi (Machi - Cô bé chăm chỉ) và Minami (Anh em sinh đôi), Candy (Candy - Cô bé mồ côi). Mỗi lần mà mẹ lau nhà là i như rằng mình khóc ròng vì mất hết mấy hình thân yêu... Hồi nhỏ hổng có ước mơ gì hết trơn à... Cũng không dám đua đòi nhiều nên nhất định sau này con mình thích gì, có ước mơ gì sẽ cố gắng cổ vũ, giúp con thực hiện ước mơ của con.
8. Lên cấp 3. Cũng đỡ bon chen bớt vì phải đi học nhiều. Chỉ có bon chen nhất là dân chuyên văn, chuyển sang học khối A mà thôi. Hồi cấp 3 lại bắt đầu đọc truyện văn học nước ngoài, nghe nhạc quốc tế và làm thiệp pop-up. Giờ thì qua cái tuổi ấy rồi... bon chen tưởng chừng giảm đi, ai dè... Vẫn thế.
9. Vào đại học, đi mùa hè xanh năm thứ nhất. Thấy nhỏ Trinh móc cái bóp viết hay thiệt là hay... Không hiểu sao, nó dạy mình mấy lần mà như mình không có duyên vậy , còn bị chê là vụng về, không có khéo tay, chỉ có khéo cái miệng hay nói thôi à. Đầu năm thứ 2 thì biết móc... Do cay cú hay sao í, lần này học móc xong có 15' gì đó là biết móc mũi cơ bản... Từ đó, các sản phẩm đua nha ra đời... Đầu tiên là nón Noel, rồi khăn choàng, rồi nón cho mẹ, áo... Búa xua cào cào.
10. Ra trường, bon chen cũng cứ thế. Cứ như nó đã ngấm vào trong máu của mình vậy. Từ ngày vào hội thêu thùa í, ngoài việc mua truyện tranh, báo, đĩa phim về nhà, còn tậu về cả 1 thùng len móc. Rồi còn tập thêu cross stitch, tết dây, tết giỏ, tập đan, kết cườm... Nói chung là bon chen đủ đường... Có khi nào bon chen sang may nữa hông ta?
Với thành tích bon chen thế này, chỉ tội anh iu mà thôi... Hí hí, có 1 cái chưa bao giờ bon chen đó là nấu ăn (thù cái này nhứt) mặc dù về làm bánh, mứt thì mình cũng làm kha khá... Nhưng nấu ăn thì ôi thôi... Hết rồi.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét