Vô tâm!

Vẫn biết cuộc sống có những lúc thăng trầm, lúc buồn vui, khi lẫn lộn cảm xúc, nhưng đôi lúc mình vẫn thấy rối rắm vô cùng trong cái mớ bòng bong ấy.
Mình sống quá đơn giản, đơn giản đến mức giải quyết mọi việc theo cảm tính, yêu, ghét, hờn, giận đều thể hiện ra ngoài...
Ừ thì cũng không trách được người ta vô tâm đâu nè. Có chăng là mình hay cả nghĩ, cả lo, cứ quáng quàng lên thôi chứ thực ra cũng có gì to tát đâu nhỉ?
---
Thôi thì lại tiếp tục đơn giản như vốn dĩ nó đã giản đơn. Vậy đấy! Không trách ai vô tâm nữa, cũng chẳng thèm quan tâm nữa đâu. Ghét thế :D

0 nhận xét:

Đăng nhận xét