Em cảm thấy thật ấm lòng, thấy mình thật hạnh phúc trước những câu chuyện thường ngày mà em đọc được.
Em cảm thấy sự thoải mái, tôn trọng thật sự dành cho nhau khi hai đứa mình dành cho nhau nguyên vẹn...
Em cảm thấy vui vì từ lúc quen nhau đến giờ hai đứa chưa bao giờ không gặp nhau một ngày vì chán nhau...
Em cảm thấy thật lạ vì em vốn là một con bé khó gần lại có thể đến gần anh nhanh như thế...
Em cảm thấy thật hãnh diện vì anh lúc nào cũng sống tốt, sống chan hòa với em và với mọi người...
Em cảm thấy đủ cho cuộc sống của mình... một cuộc sống bình yên không bon chen, xô bồ như cuộc sống vốn có ở Sài Thành...
...
Em cảm nhận được hạnh phúc đến với em từng ngày và anh cùng em trân trọng, gìn giữ nó.
Em cảm nhận được tình cảm vợ chồng lớn dần lên trong cuộc sống gia đình...
Em cảm nhận được sự quan tâm anh dành cho em mỗi khi em tất bật chuẩn bị bữa tối...
Em cả nhận được sự lo lắng của anh mỗi khi em đau ốm...
...
Và hơn thế nữa, em cảm nhận được cố gắng của anh cho một tương lai tốt đẹp của hai đứa...
...
Em chưa bao giờ nói lời cảm ơn anh, vì cả anh và em vốn không thích thế... Không phải là những chuyện anh làm là hiển nhiên nhưng trong tận sâu thẳm đáy lòng em, em vô cùng cảm kích và yêu anh nhiều hơn.
...
Để mỗi ngày là một niềm vui mới, để cuộc sống mãi một màu xanh... để lúc nào trong ta cũng rộn rã tiếng cười... Em và một tình yêu bên mình!
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét