Mình là một con bé hay tưởng tượng, tưởng tượng nhiều lắm lắm. Và những điều mình tưởng tượng ấy lại tái hiện dần trong những cơn mơ.
Tối hôm qua cũng vậy, mình đã lại tự tưởng tượng và mơ mộng về những điều mãi không thể xảy ra. Lại nhớ đến người ấy một cách không chủ động! Rất nhẹ nhàng, rất tình cảm, thật lãng mạn và dễ thương! Thật không thể hiểu mình nữa rồi!!! Đôi lúc người lại không thể làm chủ cảm xúc là mình, cũng đôi lúc mình là người hay hồi tưởng lại những kỷ niệm xưa...
Dù những kỷ niệm ấy, mình biết, nó cũng chưa phải là quá sâu sắc để người ta có thể đặt tên nhưng mà với mình đó cũng là những ký ức tươi đẹp một thời không thể quên!
Người ấy cũng sẽ chẳng bao giờ đọc blog của mình, và cũng chẳng bao giờ có thể hiểu được điều đó... Đôi khi, những lời hỏi thăm, những sms (dù mình đã không giữ lại số dt của người đó nữa), lại làm cho mình ấm lòng đến thế. Mình biết, người ấy vẫn luôn luôn muốn mình sống tốt, muốn thấy mình hạnh phúc, luôn cổ vũ, động viên mình.... Và mình sẽ như thế, sẽ mỉm cười mỗi khi gặp nhau, như là cái bắt tay thật chặt, trao cái nhìn và nụ cười buồn ngày tốt nghiệp năm nào...
Hãy qua đi ký ức một thời của tôi ơi!!! Mình sẽ quay lưng lại với quá khứ, một chút nhói lòng, nhưng nhất định mình sẽ sống tốt, vui vẻ và thanh thản trong tình yêu này! Cảm ơn bạn rất nhiều vì tất cả!
0 nhận xét:
Đăng nhận xét