Từ lúc quen được anh em thầm yêu tha thiết.
Từ lúc quen được anh con tim em yếu mềm.
Vì yêu anh em buông ngàn thương nhớ.
Vì yêu anh em chỉ biết mong chờ.
Giờ biết đi về đâu khi màn đêm buông xuống.
Giờ biết đi về đâu khi hồn em rã rời.
Làm sao em quên đi niềm thương nhớ.
Làm sao em quên được nỗi mong chờ.
Giờ này anh yêu đang vui với ai.
Lòng em cô đơn bao nỗi xót xa
Để đêm về, mình em thương nhớ những tháng ngày bên nhau.
Người ơi có biết em đang cố quên,
Một mình đơn phương em trao đến anh,
Chỉ mong rằng một ngày nào đó bóng anh sẽ nhạt nhòa.
Không hiểu sao, dạo này em hay sợ thế. Em sợ tất cả, sợ rủi ro sẽ đến với mình... Rồi lại lo lắng, suy nghĩ vẩn vơ. Em không bao giờ dám nói với anh, vì anh sẽ cười và bảo không sao đâu! Nhưng càng ngày, tự dưng em lại càng cảm thấy bất an, lại thấy sợ!!!
Đọc trên blog, có những người bạn, gặp phải những mất mát quá lớn, cái mà em không bao giờ dám nghĩ đến... Và lúc nào cũng thế, em sợ những điều đó sẽ xảy ra với mình. Làm sao đây anh?
1 nhận xét:
Lo lắng tiền hôn nhân hà P? Hì, từ từ, cai 1gi2 tới cũng làm mình lo. Tới khi qua rồi nhìn lại, lại thấy mình trẻ con cho coi. P Hạnh phúc nhé!
Đăng nhận xét