Hoa Pensée của em!
Tự nhận xét sau buổi học: Tay chân em lóng ngóng dã man, bọc voan thì sợ voan rách, tạo hình khuôn thì méo mó, không nắm được các loại hoa cơ bản... nói chung là thất vọng toàn tập vì khả năng siu ngáo ộp của mình...
Em babywhite chắc là kìm nén dữ lắm chứ không chửi làm em ngu mà lì, làm toàn bắt em í sửa...
Hôm qua em lên mạng kiếm mẫu hoa voan nghía chơi, thấy bình hoa Pensée này rất là đẹp, cực đơn giản mà giá hơi bị xương...
Em quyết định bay vô thực tập bằng mẫu này luôn. Gan hen
Hình mẫu Pensée của người ta chưng bán:
Lọ mọ cả gần 1h30' đồng hồ tối hôm qua em làm được những... 1 bông rồi í. Khen ngợi thành tích là em vừa làm vừa bị đ/c chồng hối đi ngủ mà vẫn hoàn thành.
Đây là sản phẩm của em làm tối qua:
Hoa hoét của người ta làm em chả thấy nhụy là gì, em lấy đại cái nhụy hoa có sẵn ở nhà ráp vô, èo thế là chả còn Pensée đúng nghĩa nữa rùi... Cơ mà em cứ kệ đấy, là Pensée của riêng em
Chào tuần mới!
Chào tuần mới bằng những mệt mỏi do hậu quả ăn chơi của 2 ngày cuối tuần cũ...
Sáng thứ 7, nắng muốn điên cuồng, chạy từ Etown lên ĐQM... Hừ hừ, tức nhất là bi giờ đã là cuối tháng rồi, chả mua được gì ngoài 1 cây kim móc số 7/8 và vài cuộn len VT... Chưa kể là cả đi lẫn về đều đi trong hẻm, mà mình thì vốn mù đường... Gra`ooooooo
Thất bại thứ 1: Không gặp được chị Chitka (mất đi ý nghĩa của chuyến đi này)... Đường nắng nôi dã man. Mắc cười nhất là thấy cái Ipod của ai rơi trước mặt mà không thèm nhặt, để 1 bác đi sau chen lấn phóng lên nhặt Ipod trước cái mặt đần của con bé
Thất bại thứ 2: Không mang xèn để bon chen gì hết.
Thành công: KHông bị kẹt xe ở Lý thường Kiệt vì toàn chui vô hẻm trốn... rồi đi lạc
Đến công ty thì còn vi vu được 1 lúc rồi về.
Trưa thứ 7, vẫn là món quen thuộc, móng tay rang me, bầu luộc và một số món linh tinh khác. Ăn uống xong thì cũng là 2h trưa rồi... hừ hừ, em đi lên chở bé Babywhite_ka xuống nhà em chỉ em làm hoa voan.
Hai chị em vừa làm vừa tám đến 5h thì em làm được 1 cái hoa 5 cánh và 1 cái lá... Coi như công đoạn 1 thành công, từ nay em chỉ cần siêng năng luyện tập và yêu hoa hoét 1 tí là tốt. Cơ bản là con bé nhà em nó không thích hoa, chả yêu hoa gì hết ráo... Cơ mà cứ thích bon chen thôi í ạ
Tối đến, em phi thân đi Thủ Đức 1 mình, coi như đi đón giờ trái đất bỏ chồng ở nhà Xuống dưới Thủ Đức chủ yếu là em đi xem phim BOF thôi (em vốn mê Hana Yori Dango). Kỳ tích xuất hiện: Coi 1 buổi tối được 8 tập phim... Và đến khoảng 4h sáng thì nghẻo. Hehe, trong thời gian con phim và tắt điện vào giờ trái đất, em đã móc xong phần vỏ của chú Pucca rồi... Rất đáng iu, tối nay về ráp mí được.
8h sáng chủ nhật dậy coi tiếp nửa tập nữa rồi hai chị em lết thết đi chợ chơi. Chợ chủ nhật đông dã man, nắng nóng số 1. Đi 1 hồi xong em dong xe về nhà.
Chiều chiều 2 vc đi chợ mua ít đồ về tối làm tiệc ở nhà, mừng em lên chức, mừng sinh nhật Long... Bữa tiệc thành công mĩ mãn vì có rất đông đủ mọi người đến dự (20 người có lẻ kia mà) và rất vui nhé. Thức ăn thì vừa ăn đủ có dư 1 tí tẹo, nhưng được cái hơi bị ngon , nhất là khoảng chân gà nướng, trông rất sành điệu, nhưng em không ăn được
Kết quả của 1 buổi tối ăn nhậu là em mệt phờ cả người. Ngủ 1 giấc đến sáng mà vẫn còn thèm ngủ nữa...
Mong rằng em sẽ có 1 tuần làm việc thuận lợi, ăn chơi dài dài...
Add yahoo emoticon vào blogspot thành công rùi nà!
Vậy là cuối cùng sau 1h mày mò thì em cũng add được mớ Emoticon của Yahoo qua blog spot. Rất đáng iu nhá!!! Cảm ơn Google, cảm ơn các chú, các bác, các anh, các chị đã tận tình chỉ dạy!!!
Ai cần gì thì em nhé! Em sẽ hướng dẫn tận tình trở lại!
Đến tối thứ 7 tuần rồi, em xuống ktx bé Ty chơi và xem phim... hehe, em làm ngơ không phải vì em không thích, cơ bản là em sợ bị ghiền thôi... Ai đời bao nhiêu tuổi thế này, chồng cũng có rồi mà vẫn còn mê đọc truyện, xem Live action kia chứ... Nói ra chỉ sợ mọi người cười cho mà thôi... hihihi
Nhưng, công nhận là em cũng thích phiên bản HQ này quá trời luôn. Diễn viên đẹp giai, xinh xắn, diễn viên phụ cũng được và nhất là nhạc nền của các phim HQ thì đỉnh không cần chỉnh!!!
Em thích nhất là diễn viên Lee Min Ho đóng vai Goo Joon Pyo (Èo, sinh năm 87 mà trông già hơn mình nhiều, em nì hơi bị đẹp dzai), nhiều tình tiết trong phim cũng dễ thương. Túm lại là em đã biết trước Happy Ending rùi (mới úp đết hồi sáng) và hài lòng với nó vì nó giống như nguyên tác...
Hiện tại thì em chỉ đang xem lở dở tập 11 (chưa được nửa chặng đường) nhưng hứa hẹn cũng là bộ mà em thích coi, vì em đã đọc đi đọc lại HYD đến trên dưới vài chục lần (mà em có gần đủ bộ truyện thôi à :(( )
Bao giờ VN mới can đảm làm 1 phim chuyển thể thế này nhỉ?
Chuyển nhà!
Bên cạnh chọn lựa giữa blogspot và wordpress, mình sẽ làm cả 2 trong một thời gian và để xem đâu là lựa chọn cho mình vậy!
Èo, cho đến nay vẫn chưa nhận được thông tin shutdown của Yahoo!360, nhưng chị em đã chuyển nhà gần hết rùi, thế nên mình cũng dọn vậy...
Nhà mới, blog mới!
Trước tình hình nhà nhà dọn nhà, người người chuyển blog, em cũng quyết định tạo thêm vài cái blog sơ văn cua.
Mọi ngơời ghé thăm nhà mới của em nhé: http://amigurumi-world.blogspot.com/
Chào tuần mới!
Chào tuần mới bằng những mệt mỏi do hậu quả ăn chơi của 2 ngày cuối tuần cũ...
Sáng thứ 7, nắng muốn điên cuồng, chạy từ Etown lên ĐQM... Hừ hừ, tức nhất là bi giờ đã là cuối tháng rồi, chả mua được gì ngoài 1 cây kim móc số 7/8 và vài cuộn len VT... Chưa kể là cả đi lẫn về đều đi trong hẻm, mà mình thì vốn mù đường... Gra`ooooooo
Thất bại thứ 1: Không gặp được chị Chitka (mất đi ý nghĩa của chuyến đi này)... Đường nắng nôi dã man. Mắc cười nhất là thấy cái Ipod của ai rơi trước mặt mà không thèm nhặt, để 1 bác đi sau chen lấn phóng lên nhặt Ipod trước cái mặt đần của con bé
Thất bại thứ 2: Không mang xèn để bon chen gì hết.
Thành công: KHông bị kẹt xe ở Lý thường Kiệt vì toàn chui vô hẻm trốn... rồi đi lạc
Đến công ty thì còn vi vu được 1 lúc rồi về.
Trưa thứ 7, vẫn là món quen thuộc, móng tay rang me, bầu luộc và một số món linh tinh khác. Ăn uống xong thì cũng là 2h trưa rồi... hừ hừ, em đi lên chở bé Babywhite_ka xuống nhà em chỉ em làm hoa voan.
Hai chị em vừa làm vừa tám đến 5h thì em làm được 1 cái hoa 5 cánh và 1 cái lá... Coi như công đoạn 1 thành công, từ nay em chỉ cần siêng năng luyện tập và yêu hoa hoét 1 tí là tốt. Cơ bản là con bé nhà em nó không thích hoa, chả yêu hoa gì hết ráo... Cơ mà cứ thích bon chen thôi í ạ
Tối đến, em phi thân đi Thủ Đức 1 mình, coi như đi đón giờ trái đất bỏ chồng ở nhà Xuống dưới Thủ Đức chủ yếu là em đi xem phim BOF thôi (em vốn mê Hana Yori Dango). Kỳ tích xuất hiện: Coi 1 buổi tối được 8 tập phim... Và đến khoảng 4h sáng thì nghẻo. Hehe, trong thời gian con phim và tắt điện vào giờ trái đất, em đã móc xong phần vỏ của chú Pucca rồi... Rất đáng iu, tối nay về ráp mí được.
8h sáng chủ nhật dậy coi tiếp nửa tập nữa rồi hai chị em lết thết đi chợ chơi. Chợ chủ nhật đông dã man, nắng nóng số 1. Đi 1 hồi xong em dong xe về nhà.
Chiều chiều 2 vc đi chợ mua ít đồ về tối làm tiệc ở nhà, mừng em lên chức, mừng sinh nhật Long... Bữa tiệc thành công mĩ mãn vì có rất đông đủ mọi người đến dự (20 người có lẻ kia mà) và rất vui nhé. Thức ăn thì vừa ăn đủ có dư 1 tí tẹo, nhưng được cái hơi bị ngon , nhất là khoảng chân gà nướng, trông rất sành điệu, nhưng em không ăn được
Kết quả của 1 buổi tối ăn nhậu là em mệt phờ cả người. Ngủ 1 giấc đến sáng mà vẫn còn thèm ngủ nữa...
Mong rằng em sẽ có 1 tuần làm việc thuận lợi, ăn chơi dài dài...
Hehe, Tsukasa!
Dạo này thiên hạ đồn đại về bộ phim chuyển thể truyện "Con nhà giàu" bản Hàn quá trời mà em vẫn ngoảnh mặt làm ngơ.
Đến tối thứ 7 tuần rồi, em xuống ktx bé Ty chơi và xem phim... hehe, em làm ngơ không phải vì em không thích, cơ bản là em sợ bị ghiền thôi... Ai đời bao nhiêu tuổi thế này, chồng cũng có rồi mà vẫn còn mê đọc truyện, xem Live action kia chứ... Nói ra chỉ sợ mọi người cười cho mà thôi... hihihi
Nhưng, công nhận là em cũng thích phiên bản HQ này quá trời luôn. Diễn viên đẹp giai, xinh xắn, diễn viên phụ cũng được và nhất là nhạc nền của các phim HQ thì đỉnh không cần chỉnh!!!
Em thích nhất là diễn viên Lee Min Ho đóng vai Goo Joon Pyo (Èo, sinh năm 87 mà trông già hơn mình nhiều, em nì hơi bị đẹp dzai), nhiều tình tiết trong phim cũng dễ thương. Túm lại là em đã biết trước Happy Ending rùi (mới úp đết hồi sáng) và hài lòng với nó vì nó giống như nguyên tác...
Hiện tại thì em chỉ đang xem lở dở tập 11 (chưa được nửa chặng đường) nhưng hứa hẹn cũng là bộ mà em thích coi, vì em đã đọc đi đọc lại HYD đến trên dưới vài chục lần (mà em có gần đủ bộ truyện thôi à :(( )
Bao giờ VN mới can đảm làm 1 phim chuyển thể thế này nhỉ?
Cuối tuần rồi!
Vậy là lại cuối tuần...
Mình có mong cuối tuần không nhỉ? Cũng hơi hơi, chứ chả như bạn J đâu, cứ suốt ngày than với mình là J thèm cuối tuần quá...
Để xem, cuối tuần này cũng kín lịch ăn chơi:
1. Sáng thứ 7, nhất định là phải đi nhận quà hộp giấy...
2. Chiều thứ 7, học làm hoa voan tại nhà.
3. Tối thứ 7, xuống thủ đức chơi với bé Ty.
4. Sáng chủ nhật về nhà lại, nấu ăn và làm rau câu.
5. Chiều chủ nhật, party nho nhỏ tại nhà.
6. Tối chủ nhật, đi ăn kem và đi chơi.
...
Hết 2 ngày cuối tuần. Định tuần này xuống thăm nhà mới bạn Uy và Thắng mà lịch zày quá rùi, thôi hẹn tuần sau xuống oanh tạc 1 bữa... hehe
Èo, bao giờ mới được như thế này!
Hic, phải công nhận rằng từ hồi em biết móc thú bông, biết mê mẩn móc thú đến giờ, đây là lần đầu tiên em thấy choáng ngợp với vô vàn thú bông như thế này...
Em là em rất nể phục các chị yêu đan móc, thêu thùa khoảng siêng năng nhé! Nhất là trong hoàn cảnh hiện tại, đi làm mỗi ngày 10h, về nhà chăm sóc chồng con vậy mà vẫn cứ cho ra đời sản phẩm hằng ngày, có chị lại mở cả shop để kinh doanh thú bông móc từ len, sợi... Ui, thèm quá...
Nhưng em không bao giờ kinh doanh kiểu này đâu vì kiểu này chắc là buôn ngược quá. Nói thiệt, AX của em chỉ ủng hộ em móc thú bông thôi, cho nên, em sẽ càng siêng móc thú bông hơn nữa...
Khi nào em móc được nhiều thế này, thì em đã có một phòng riêng để các sản phẩm nhỏ nhoi mình làm ra, và tha hồ ngắm nghía nhé! Mỗi ngày 1 chút, mỗi tuần thì 1 chú, mỗi tháng là 4 chú, vậy mỗi năm có khoảng 50 chú thôi... Èo èo èo, vậy đến bao giờ mới có như hình đây nè... Hehe
Bạn í của tớ!
Tớ và bạn quen nhau một cách thật tình cờ, tình cờ đúng như là chuyện chỉ có trên phim vậy. Đến bây giờ tôi vẫn cảm thấy thật ấm lòng vì nghĩ đến những kỷ niệm đã qua, những kỷ niệm tươi đẹp một thời.
Buổi sáng hôm đó, không biết vì lý do gì mà nhóc sinh viên năm nhất siêu ngủ nướng, lười đi học -- là tớ đấy nha -- lại đi sang trường... Và ở trường SPKT thì có một qui định rất khắt khe nhé, nếu bạn không có bảng tên, thì vui lòng đứng đợi ở cổng đến sau 7h30' thì mới được vào trường học... Hihi, với qui định ấy, buổi sáng đó tớ đã gặp bạn đứng lóng ngóng trước cổng trường vì nhỡ quên đem theo bảng tên đi học. Tớ còn nhớ rất rõ là hình như bạn nì học lớp mình nì , và tớ đã có sự chú ý dành cho bạn í vì bạn í rất rất, phải nói là vô cùng rất giống với một người quan trọng của tớ kia mà. Lần đầu tiên gặp một người giống người đến như vậy, tớ cảm thấy thật choáng ngợp vì những cảm xúc cứ tự nhiên ùa về.
Rất điềm nhiên và hết sức bình tĩnh, tớ lại hỏi thăm bạn í. Trời ơi, bạn í chỉ nợ một nụ cười bảo rằng để quên bảng tên ở nhà rồi, bí thư có thể cứu bồ được không? (Cơ bản là tớ hiện đang đương nhiệm bí thư chi đoàn 02110 lúc ấy í mà) Hehe, chuyện vặt, tớ chìa bảng tên của mình cho bạn ấy mượn và vỗ vào cặp bảo, tớ hãy còn 1 cái bảng tên khác trong cặp (chả hiểu sao lại mang tới 2 cái làm gì nữa, chắc để cho người ta mượn)...
Bạn í cầm bảng tên và cảm ơn tớ 1 tiếng rồi tớ đi thẳng ra quầy photo mua sách, mua mấy thứ linh tinh xong tớ lại quay trở về ktx... và thảm cảnh hơn là cái bảng tên còn lại của tớ biểu tình mới ác, rớt cái cài vào áo ra khỏi bảng tên . Thế là khi không tớ bị chận lại, không được vào trường Sau một hồi trổ tài năn nỉ, lạy lục các bác bảo vệ (đáng ghét không kia chứ), tớ cũng được vào trường và tớ gặp bạn đang ngồi đợi tớ Khu A. Ui tớ thật là ngạc nhiên vì cứ tưởng bạn đã vào lớp học rồi (lại còn chả biết bạn đẹp dzai ấy tên gì nữa, cũng khó hiểu là sáng nay lớp mình đâu có tiết đâu) Bạn trả lại bảng tên cho tớ và cười cười, khen tên tớ rất là hay ho nhớ. Tớ -- một con bé dữ dằn không kém, cấm không cho bạn cười vì vụ bảng tên sơ cua của tớ bị rơi ra...
Hơi bị ngượng ngùng ngồi nói chuyện, tớ lại huyên thuyên đủ thứ... rồi tớ về ktx, mà lạ nha, quên mất hỏi tên bạn í là gì luôn
Ấn tượng ban đầu dành cho bạn í: trông tớ ngố tệ nhỉ, vừa nhắng nhít vừa lắm lời Mà thôi, bạn í rất là đẹp zai trong mắt tớ, dĩ nhiên rồi! Còn lại thì hậu xét nhé!
Hôm sau lớp tớ có 1 buổi học, chả nhớ là học gì nữa nhưng sau khi tan học, tớ lại thấy bạn ấy đứng ở ngoài hành lang (có vẻ là đợi tớ ấy mà) và đưa cho tớ 1 cái đồ đựng bảng tên (Haiz, chắc là bạn í nghĩ là vì bạn ấy nên bảng tên sơ cua của tớ rơi ra đây ) Lúc đầu tớ hơi bị buồn cười, có gì mà phải khách sáo thế, nhưng thái độ bạn ấy rất nghiêm túc nên tớ đành cầm lấy và không quên cảm ơn 1 câu nhé (Èo, hóa ra tớ cũng khách sáo và cảnh giác với người lạ )
Bẵng đi một thời gian sau đó, chả nhớ luôn vì lâu quá rồi... Chỉ nhớ là thỉnh thoảng tớ có nói chuyện với bạn í, mà mãi đến hôm thi GDTC1 mới biết tên bạn í là gì (Hic, tớ tệ quá nhỉ?) Rồi thì lung tung xèng chuyện xảy ra nha... mà tớ nhớ nhất là kỳ thi lại Tâm lý học Ai đời thi lại mà cười to thế! Tớ đi MHX các bạn à, và ngày thi lại, nguyên nhóm đi MHX bọn tớ đều về trường thi lại 5 đứa Công nhận bọn tớ mê chơi đùa, nhảy nhót hơn là học nhỉ?
Vào đến phòng thi tớ ngồi ngay bên cạnh bạn í nha (vì tên gần nhau trong DS mà) Eo ôi, ngượng chít đi được vì tớ là con gái, lại lười học bài đến nỗi phải đi thi lại đây! Bạn ấy cứ thế mà cười tớ, bảo rằng ơ thế P mà cũng thi lại kia à Nghỉ chơi nhé, dám nói tớ thế à!
Tớ cắn răng mà viết bài mặc dù trong đầu không có một chữ, thế mà đợt đó tớ lại thi đậu Tâm Lý đến những 7đ, còn bạn í được 8đ vì siêng năng học bài thi lại
Có lẽ là sau đó tớ và bạn í cũng ít nói chuyện với nhau... nhưng cũng là thường xuyên hơn trước rùi. Tớ cảm thấy hồi hộp mỗi khi gặp bạn í, nói chuyện thì tớ phải tỏ ra vô cùng tự tin và cảnh giác kẻo không lại bị bạn ấy lật tẩy cũng như là đủ thứ chuyện khác nữa...
Có những buổi trưa tám đến nỗi quên cả ăn trưa mà chả biết huyên thuyên chuyện gì... rồi có những kỷ niệm hết sức nhẹ nhàng giữa tớ và bạn í... Tớ biết, là chuyện mà tớ nghĩ đến sẽ chẳng bao giờ xảy ra... nhưng mà, bạn í không biết có phải vô tình hay cố ý mà đôi khi làm cho tớ lại cảm thấy tin tưởng vào một điều gì đó! Thật lạ lẫm!
Tớ có thể hoàn toàn khẳng định rằng, không chỉ riêng bạn ấy mà còn khối bạn khác nghĩ rằng tớ là một con bé mạnh mẽ, gai góc, tự lập... đơn giản là tớ đã gặp đủ chuyện buồn trong tuổi thơ, đủ để tớ bình tĩnh trong cuộc sống hiện tại và tự có trách nhiệm với bản thân mình hơn. Bạn í có lẽ nói chính xác khi tự bạn í không đủ can đảm để vượt qua chính những suy nghĩ của mình, không thể sống với lý tưởng của mình, có những quyết định táo bạo như là tớ... !!!
Đôi khi duy tâm tớ nghĩ, tớ và bạn sinh ra không phải để dành cho nhau cả một cuộc đời, chỉ là tớ và bạn đến với nhau tại một thời điểm nào đó trong đời và rồi lại ra đi... Đôi khi tự ti tớ thấy mình không xứng đáng, hoặc tớ không thể ở bên cạnh bạn vì một lý do nào đó chả rõ ràng nữa... Réc rối!!!
Ngày tớ nhận được một bức thư bạn gửi cho tớ, tớ đã hiểu tất cả... rằng tớ vẫn đáng yêu trong mắt bạn, rằng tớ vẫn rất đặc biệt đối với bạn, rằng nhiều điều lắm kia... và rằng tớ vẫn là tớ...
Và rồi, tớ có sự lựa chọn khác cho riêng mình... Bạn í biết, vì tớ chả gì phải giấu cả, và tớ cũng rất tự hào về sự lựa chọn này của mình...
Bạn í có buồn không? Tớ nào biết, vì trước giờ tớ thật tệ nhỉ? Chỉ biết làm tất cả để mình tớ cảm thấy hạnh phúc, cảm thấy vui, nhưng tớ chưa một lần quan tâm đến cảm xúc của bạn í...
Bạn í có thể trách tớ vô tâm, có thể trách tớ nhiều nhiều lắm... Và tớ sẵn sàng nhận tất cả, vì tớ can đảm trong sự lựa chọn của chính mình kia mà.
Rồi tớ và bạn ấy ít gặp nhau hẳn, kể cả nick bạn ấy tớ cũng không biết, nhà bạn ấy tớ cũng quên mất tiêu, số điện thoại thì tớ không có nữa... và tớ chọn học chuyên ngành khác bạn í...
Đôi khi gặp lại, bạn vẫn hỏi tớ, tớ có khỏe không? Tớ có hạnh phúc không? Tớ dĩ nhiên lúc nào cũng toe toét cười vì tớ đang rất khỏe, rất vui vẻ trong cuộc sống mà...
Rồi tớ và bạn í tốt nghiệp... cái nắm tay đầu tiên của tớ và bạn í là cái bắt tay chúc mừng mà bạn í dành cho tớ tại cổng hội trường buổi lễ.... Tớ cảm thấy mình chực khóc lúc ấy... nhưng không bao giờ tớ muốn bạn í thấy tớ yếu đuối, tớ muốn giữ hình ảnh mạnh mẽ, gai góc trong mắt bạn í và muốn rằng trong tớ và bạn í, vẫn có những kỷ niệm đẹp thời sinh viên...
Rồi tớ đi làm, tớ lập gia đình... thỉnh thoảng, bạn í có gửi cho tớ vài dòng offline hỏi thăm và chúc sức khỏe, hạnh phúc... Tớ cảm thấy ấm lòng vì đối với tớ, bạn í vẫn là bạn í của ngày xưa, vẫn luôn quan tâm và dõi theo tớ...
Tự dưng tớ lại nhớ đến lời cô bé Koga trong đoạn cuối Live action H2 mà tớ xem được... "It doesn't change a thing that I still have feelings for you"
Cầu chúc cho bạn í của tớ luôn hạnh phúc, hehe, và tớ cũng chúc cho tớ cũng luôn hạnh phúc bên sự lựa chọn tuyệt vời của tớ
PS. Entry này chống chỉ định đ/c chồng đọc nhé!
Hehe, đau mắt, mẻ cái răng!
Em vẫn cười toe toét thế này, thế mà mắt em đi du lịch rồi, chính thức đi du lịch sau 2 ngày copy and paste điên cuồng của công việc em làm...
Đã thế, trưa nay em lại xơi ổi vào... Và tiếp tục 1 phần răng cấm đi du lịch tiếp. Chán em gì đâu.
Cuối tuần này lại có thêm lịch khám răng... Và làm cái gì đó ăn, ngon ngon 1 chút. Tuần sau là em chính thức lên chức. Em đã chuẩn bị tâm lý đầy đủ và tinh thần nữa cũng như các thứ khác để làm tốt mọi việc... hehe
Làm bánh, làm bánh nào!
Hình minh họa: Bánh cupcake từ blog chị Nguyetva
Kết quả của 1h đồng hồ lang thang trên WTT là cái link này http://www.hoibanhhn.com
Hic, không lẽ lại tham gia, lại bon chen và lại làm khổ chồng
Nhưng mừh em thích làm bánh lắm cơ, thích lắm lắm ấy... Nấu ăn cũng thích nữa nhưng làm bánh vẫn thích hơn vì đơn giản là em vốn là 1 con bé hảo ngọt, chuyên gia ăn vặt kia mà...
Hehe, thế là em biết mình sẽ có quà gì cho sinh nhật em rùi ( Còn hơn 1 tháng nữa mới tới nhưng em sẽ về gợi í với đ/c chồng vậy )