Today, I force myself not to login FB (what I'm so addicted to recently) and that's the reason I"m writing here, in blogspot again.
:)) I'm a kind of talkative person, aren't I? When I couldn't find someone to talk, somewhere to post, then blogspot, again, will come to my mind :))
What a good blogger I am!
...
Since I haven't posted any posts, haven't contacted with my friends in blogspot, it's still one of my favorite place where I can express my feelings, my hobbies...
...
Thank to FB, I have many new friends. But somehow I feel like unfriend every friends :) I know that it's awkward but that's I :)
...
Back to work :p
Blog again
Cũng hàng thế... nhật rồi mình mới mò mặt vào blog kể lể.
Tức là, hum nay mình có tâm sự.
...
Đã có ai từng tự hỏi mình... là mình đã từng luyến tiếc điều gì chưa?
Mình thì mình sẽ trả lời là mình có cả trăm, cả ngàn sự luyến tiếc.
Vốn dĩ mình vô cùng tham lam và ích kỷ. Mình có cái xốc nổi của tuổi trẻ (dù giờ mình chưa hẳn được gọi là ahjuma), quyết đoán trong mọi tình huống và kiên trì, lý trí trong mọi quyết định.
Vì thế mà, mình đã từng yêu và dừng lại, với một lý do không đầu không đuôi mà đến giờ mình cũng không tài nào giải thích.
...
Ở một góc nào đó thật nhỏ trong trái tim chai sạn của mình, ở một chỗ bé tí tẹo trong cái đầu lý trí của mình là tình cảm xưa, mãnh liệt và vẹn nguyên.
...
Đôi khi ngủ, ký ức lại ùa về, tự thêu dệt lấy. Mình lại rung động, rung động thật sự. Thật sự như cái e ấp đầy tự tin, thẹn thùng vẫn cá tính của ngày xưa. Và mình khóc. Khóc vì tiếc nuối, một cách đến là khó hiểu.
...
Tại sao, tại sao và tại sao?
...
Mình đã gạt bỏ đi tất cả những suy nghĩ đó để bằng lòng với hiện tại. Mình đã buông tay và rẽ, cớ sao thỉnh thoảng nhìn sang đường xưa, thấp thoáng bóng người xưa, cũng dáng đi quen thuộc đó, cũng cái cười quen thuộc đó, làm mình nhói lòng.
Đã là thứ nhất, lại là thứ hai... tại sao không phải là cuối cùng...
...
Nhìn lại mình của hôm nay, mình thật phải thú nhận rằng mình đã tiếc nuối bao nhiêu. Mình lại đi ganh tị với cả hôm nay của người ấy. Thiệt là đáng xấu hổ :">
...
Ôi hôm nay mình tự dưng viết tá lả thế này. Nhỡ bạn í vào đọc được mà hiểu thì tèo :))
...
...
...
Tản mạn đủ roài, mình viết văn vui thôi.
Ờ thì dù mình buồn nhiều lắm (mà buồn thì ra đàng luồng đứng), dù là mình khóc thiệt (thì mỗi lần mơ có chuyện buồn mình đều có xu hướng lấy nước mắt để giải quyết) nhưng mỗi sáng, lại có một tình yêu khác ôm hôn mình, nói "anh yêu vợ" rồi đi làm là tự nhiên mình vui ngay, hót líu lo cả ngày. Nhìn sang tình yêu khác nữa đang nhóp nhép cái miệng, thỉnh thoảng nói mớ "bu bu", cái má phúng phính là mình thấy đời mình sao mà đẹp thế, đáng yêu thế.
Đấy, cho nên mình vui, vui cả ngày.
...
Đa tình quá cũng có cái khổ nhưng các tình yêu yên tâm nhé. Mình đang cố gắng sống vui, sống khỏe, sống có ích đây.
Mình hứa là mình sẽ luôn luôn yêu các tình yêu của mình dù gì đi nữa :p
Tức là, hum nay mình có tâm sự.
...
Đã có ai từng tự hỏi mình... là mình đã từng luyến tiếc điều gì chưa?
Mình thì mình sẽ trả lời là mình có cả trăm, cả ngàn sự luyến tiếc.
Vốn dĩ mình vô cùng tham lam và ích kỷ. Mình có cái xốc nổi của tuổi trẻ (dù giờ mình chưa hẳn được gọi là ahjuma), quyết đoán trong mọi tình huống và kiên trì, lý trí trong mọi quyết định.
Vì thế mà, mình đã từng yêu và dừng lại, với một lý do không đầu không đuôi mà đến giờ mình cũng không tài nào giải thích.
...
Ở một góc nào đó thật nhỏ trong trái tim chai sạn của mình, ở một chỗ bé tí tẹo trong cái đầu lý trí của mình là tình cảm xưa, mãnh liệt và vẹn nguyên.
...
Đôi khi ngủ, ký ức lại ùa về, tự thêu dệt lấy. Mình lại rung động, rung động thật sự. Thật sự như cái e ấp đầy tự tin, thẹn thùng vẫn cá tính của ngày xưa. Và mình khóc. Khóc vì tiếc nuối, một cách đến là khó hiểu.
...
Tại sao, tại sao và tại sao?
...
Mình đã gạt bỏ đi tất cả những suy nghĩ đó để bằng lòng với hiện tại. Mình đã buông tay và rẽ, cớ sao thỉnh thoảng nhìn sang đường xưa, thấp thoáng bóng người xưa, cũng dáng đi quen thuộc đó, cũng cái cười quen thuộc đó, làm mình nhói lòng.
Đã là thứ nhất, lại là thứ hai... tại sao không phải là cuối cùng...
...
Nhìn lại mình của hôm nay, mình thật phải thú nhận rằng mình đã tiếc nuối bao nhiêu. Mình lại đi ganh tị với cả hôm nay của người ấy. Thiệt là đáng xấu hổ :">
...
Ôi hôm nay mình tự dưng viết tá lả thế này. Nhỡ bạn í vào đọc được mà hiểu thì tèo :))
...
...
...
Tản mạn đủ roài, mình viết văn vui thôi.
Ờ thì dù mình buồn nhiều lắm (mà buồn thì ra đàng luồng đứng), dù là mình khóc thiệt (thì mỗi lần mơ có chuyện buồn mình đều có xu hướng lấy nước mắt để giải quyết) nhưng mỗi sáng, lại có một tình yêu khác ôm hôn mình, nói "anh yêu vợ" rồi đi làm là tự nhiên mình vui ngay, hót líu lo cả ngày. Nhìn sang tình yêu khác nữa đang nhóp nhép cái miệng, thỉnh thoảng nói mớ "bu bu", cái má phúng phính là mình thấy đời mình sao mà đẹp thế, đáng yêu thế.
Đấy, cho nên mình vui, vui cả ngày.
...
Đa tình quá cũng có cái khổ nhưng các tình yêu yên tâm nhé. Mình đang cố gắng sống vui, sống khỏe, sống có ích đây.
Mình hứa là mình sẽ luôn luôn yêu các tình yêu của mình dù gì đi nữa :p
I challenged myself by joining a sew along group :))
I only linked my blogspot to yahoo and I don't use YM anymore. Of course you may wonder who will read my entry :p I don't care really!
Sometimes I just want to write something for myself (crazy things maybe) and hope that someone will share them with me somewhere else...
Sometimes I just want to write something for myself (crazy things maybe) and hope that someone will share them with me somewhere else...
Final exam is just around the corner
Well, the final exam of this semester is just around the corner and I'm standing still, don't have anything to pay much attention to :))
Haiz, I'm so lazyyyyyyyyyy to study. I'm getting old, aren't I? I cannot answer this question either.
...
To some extent, I want to be a good student. But to other extent, I don't want to spend much time preparing for the upcoming exam. I'm so weird, I know.
...
I want to start sth new instead of being trapped in a vicious circle now. But the thing is, that's my wish only, not other people's wish.....
AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA! Fighting for the exam!
Haiz, I'm so lazyyyyyyyyyy to study. I'm getting old, aren't I? I cannot answer this question either.
...
To some extent, I want to be a good student. But to other extent, I don't want to spend much time preparing for the upcoming exam. I'm so weird, I know.
...
I want to start sth new instead of being trapped in a vicious circle now. But the thing is, that's my wish only, not other people's wish.....
AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA! Fighting for the exam!
Key holder - A present for my friend's birthday.
Hehe, my friend was really inspired by my craft projects (well, I'm always among projects as usual :))) and she wanted to make a key holder herself.
The pattern she chose is cat key holder which doesn't catch my attention at first look. Since she doesn't have enough materials, tools, skills and her birthday was just around the corner, I quickly decided to make her one.
...
It was 7AM yesterday and I just woke up. The notification from FB and skype informed that it's her birthday. Hehe, I would immediately think of any crafty things to give her. And you know I was in my room, what first came to my sight was my fabric, my yarn :))
...
Frankly speaking, I have never made a key holder before. But it's really quick and fun to make one.
Cut the fabric, put on some sewing lines and here it goes, a perfect gift ♥
...
Hehe, I will post the pictures as soon as she sends them to me. I love sewinggggggggggggg!
The pattern she chose is cat key holder which doesn't catch my attention at first look. Since she doesn't have enough materials, tools, skills and her birthday was just around the corner, I quickly decided to make her one.
...
It was 7AM yesterday and I just woke up. The notification from FB and skype informed that it's her birthday. Hehe, I would immediately think of any crafty things to give her. And you know I was in my room, what first came to my sight was my fabric, my yarn :))
...
Frankly speaking, I have never made a key holder before. But it's really quick and fun to make one.
Cut the fabric, put on some sewing lines and here it goes, a perfect gift ♥
...
Hehe, I will post the pictures as soon as she sends them to me. I love sewinggggggggggggg!
Búp bê mới của Cốm
Mỗi lần làm được cái gì cho Cốm là mẹ P lại nổi máu khoe khoang :))
...
Ừ thì lần này mẹ làm búp bê cho Cốm nhé. Mẹ quen đan móc thú bông (amigurumi) nên từ ngày "té" vào may vá và bị "ngộ" vải thì mẹ đã luôn háo hức may cho Cốm một bạn búp bê vải.
Tại sao vậy nhỉ?
Vì Cốm là con gái, Cốm lại vô cùng thích búp bê.
Lý do tưởng chừng như đơn giản nhưng mà việc để Cốm thích búp bê ấy thì lại cũng là cả quá trình :(
...
Cốm được khoảng 5,6 tháng gì ấy thì dì Nguyên bạn mẹ mang tặng Cốm búp bê. Lúc ấy Cốm còn nhỏ lắm, chưa biết thích là gì đâu. Nhưng mẹ vẫn cho Cốm ôm búp bê, tập làm quen í mà.
Được khoảng 1 thời gian là vài ngày thì bà nội đem giấu biến búp bê đi với lý do là Cốm không biết chơi đâu, còn nhỏ mà. Hic, mẹ buồn lắm nhưng mà thôi không thèm đôi co làm gì, kệ vậy!
Bẵng đi một thời gian, nhân ngày mưa gió bão bùng bà nội đi vắng, mẹ ở nhà giữ Cốm và lôi búp bê ra cho Cốm chơi. Ngạc nhiên chưa, Cốm đã biết ôm búp bê, hôn búp bê và cười, bi ba bi bô liên tục nữa chứ.
Mẹ vô cùng khoái chí vì dù ai nói gì, nói như thế nào, chỉ cần Cốm thích thì mẹ sẽ làm và làm thiệt nhiều luôn :D
...
Rồi mẹ lân la vào blog của bạn mẹ, một người bạn lớn. Mẹ đã cố gắng không vào đọc blog của bác í vì trong đấy toàn "cám dỗ" thôi, mà mẹ thì lại là người dễ sa ngã... Thế nhưng nhờ blog bác í mà mẹ có động lực hơn để hoàn thành búp bê vải cho Cốm.
Nào là chỉ mẹ làm tóc cho búp bê, các tips để làm cho đẹp, rồi thì đồng bọn khác của mẹ lại tài trợ vải lông thú mềm, vải vụn, chỉ,...hì hì, mẹ được trang bị tận răng nhỉ. Cho nên, sau 2 ngày chủ nhật, dẹp ngang mọi lời "dèm pha", các cặp mắt khó chịu, mẹ đã hoàn thành búp bê cho Cốm trong niềm vui và thỏa mãn của mẹ.
Mẹ biết, búp bê chỉ được mỗi mình Cốm đón nhận thôi nhưng vậy đối với mẹ đã là quá đủ rồi. Cốm nhìn búp bê, lạ lẫm, vừa nhìn vừa muốn hỏi mẹ đây có phải là cho con không. Khi mẹ nói là của Cốm đấy, bạn mới của Cốm đấy, thì Cốm cười toe và ôm chầm lấy búp bê.
...
Tối hôm qua Cốm ôm búp bê ngủ, sáng dậy không quay sang kêu mẹ như mọi ngày mà vừa nhìn thấy búp bê đã cười toe toét. Ui, thiệt là hạnh phúc. Mẹ biết, chỉ cần mẹ làm cho Cốm với tất cả yêu thương thì Cốm cũng sẽ thích tất cả.
Mong con gái mau lớn để làm một người bạn, là một đồng bọn bon chen của mẹ Cốm nhé ♥♥♥
...
Ừ thì lần này mẹ làm búp bê cho Cốm nhé. Mẹ quen đan móc thú bông (amigurumi) nên từ ngày "té" vào may vá và bị "ngộ" vải thì mẹ đã luôn háo hức may cho Cốm một bạn búp bê vải.
Tại sao vậy nhỉ?
Vì Cốm là con gái, Cốm lại vô cùng thích búp bê.
Lý do tưởng chừng như đơn giản nhưng mà việc để Cốm thích búp bê ấy thì lại cũng là cả quá trình :(
...
Cốm được khoảng 5,6 tháng gì ấy thì dì Nguyên bạn mẹ mang tặng Cốm búp bê. Lúc ấy Cốm còn nhỏ lắm, chưa biết thích là gì đâu. Nhưng mẹ vẫn cho Cốm ôm búp bê, tập làm quen í mà.
Được khoảng 1 thời gian là vài ngày thì bà nội đem giấu biến búp bê đi với lý do là Cốm không biết chơi đâu, còn nhỏ mà. Hic, mẹ buồn lắm nhưng mà thôi không thèm đôi co làm gì, kệ vậy!
Bẵng đi một thời gian, nhân ngày mưa gió bão bùng bà nội đi vắng, mẹ ở nhà giữ Cốm và lôi búp bê ra cho Cốm chơi. Ngạc nhiên chưa, Cốm đã biết ôm búp bê, hôn búp bê và cười, bi ba bi bô liên tục nữa chứ.
Mẹ vô cùng khoái chí vì dù ai nói gì, nói như thế nào, chỉ cần Cốm thích thì mẹ sẽ làm và làm thiệt nhiều luôn :D
...
Rồi mẹ lân la vào blog của bạn mẹ, một người bạn lớn. Mẹ đã cố gắng không vào đọc blog của bác í vì trong đấy toàn "cám dỗ" thôi, mà mẹ thì lại là người dễ sa ngã... Thế nhưng nhờ blog bác í mà mẹ có động lực hơn để hoàn thành búp bê vải cho Cốm.
Nào là chỉ mẹ làm tóc cho búp bê, các tips để làm cho đẹp, rồi thì đồng bọn khác của mẹ lại tài trợ vải lông thú mềm, vải vụn, chỉ,...hì hì, mẹ được trang bị tận răng nhỉ. Cho nên, sau 2 ngày chủ nhật, dẹp ngang mọi lời "dèm pha", các cặp mắt khó chịu, mẹ đã hoàn thành búp bê cho Cốm trong niềm vui và thỏa mãn của mẹ.
Mẹ biết, búp bê chỉ được mỗi mình Cốm đón nhận thôi nhưng vậy đối với mẹ đã là quá đủ rồi. Cốm nhìn búp bê, lạ lẫm, vừa nhìn vừa muốn hỏi mẹ đây có phải là cho con không. Khi mẹ nói là của Cốm đấy, bạn mới của Cốm đấy, thì Cốm cười toe và ôm chầm lấy búp bê.
...
Tối hôm qua Cốm ôm búp bê ngủ, sáng dậy không quay sang kêu mẹ như mọi ngày mà vừa nhìn thấy búp bê đã cười toe toét. Ui, thiệt là hạnh phúc. Mẹ biết, chỉ cần mẹ làm cho Cốm với tất cả yêu thương thì Cốm cũng sẽ thích tất cả.
Mong con gái mau lớn để làm một người bạn, là một đồng bọn bon chen của mẹ Cốm nhé ♥♥♥
Linh tinh
Dạo này mình hay nghĩ vẩn vơ thật. Thật ý chứ.
...
Không biết nữa, tự nhiên thấy rung động một cách kỳ lạ trước những điều tưởng chừng như nhỏ nhặt, giản đơn.
...
Mình sao thế, sao thế nhỉ?
...
Đôi khi nghĩ nhiều quá cũng không tốt đâu mình à. Đừng có mãi hoài niệm về những gì đã qua.
...
Cuộc đời là những chuyến đi. Và mình thì dĩ nhiên không bao giờ đứng một chỗ. Kể cả mình, kể cả bạn, kể cả mọi thứ.
...
Đặt dấu chấm hết cho những suy nghĩ đó. (từ đó ở đây là substitution :)) )
...
Không biết nữa, tự nhiên thấy rung động một cách kỳ lạ trước những điều tưởng chừng như nhỏ nhặt, giản đơn.
...
Mình sao thế, sao thế nhỉ?
...
Đôi khi nghĩ nhiều quá cũng không tốt đâu mình à. Đừng có mãi hoài niệm về những gì đã qua.
...
Cuộc đời là những chuyến đi. Và mình thì dĩ nhiên không bao giờ đứng một chỗ. Kể cả mình, kể cả bạn, kể cả mọi thứ.
...
Đặt dấu chấm hết cho những suy nghĩ đó. (từ đó ở đây là substitution :)) )
Huhu, mẹ P bị trái rạ rồi :((
Huhu, ngày mai là kỷ niệm 3 năm ngày cưới của ba mẹ. Mẹ P háo hức bao nhiêu, vui bao nhiêu, mong đợi bao nhiêu vì kỷ niệm năm nay đặc biệt hơn các năm khác mà, mẹ đã có Cốm rồi.
Thế mà, tối hôm qua ngủ dậy xong mẹ phát hiện ra mặt mình nổi đầy các nốt đỏ :(( Huhu, tự chẩn đoán là trái rạ nên lập tức cách ly Cốm và đi khám ngay.
...
Thiệt là khổ thân khi ở nhà cả 1 ngày, nằm lăn lê bò lết đủ kiểu mà không được bế con, không được chơi với con, không được hun con, ôm con vào lòng :(( Mẹ buồn và khóc từ sáng giờ là 4 lần rồi ah. Cốm thì cứ luôn mẹ gọi mẹ :(( Tối Cốm quấn mẹ kinh kia mà, nãy giờ ngồi trên lầu mà cứ ngóng tiêng con gọi :(( Huhu, bao giờ mới bớt bệnh đây. Tự nhiên lại bị cái bệnh quái quỉ thế này hổng biết :(( Mà hồi nhỏ mẹ P bị 1 lần thủy đậu rồi kia mà :((
....
Huhuhu
...
What makes me want to write something in my blog simply is a note (in English) from an old colleague.
Well, it's been such a long time since I last wrote things in En as well as in my blogspot. It's not that I'm lazy but the thing is I'm too lazy to be the open-minded one as I used to be. It's good, or not - I wonder.
For the past 2011 year, many significant events came to me. Of course I was so delighted at having them all. If I was asked for the lost in my last year, I would say "nothing"... Ohhhhhhh, does that also mean I gained too much in just about 1 year? I don't know either...
---
For my little family:
I have already had a lovely baby who is always by my side from now on. She will together with my beloved hubby be my partners in the next stage of my life. I treasure it much. Thanks for being the parts of my life. I hope that all the best things will come to our little family and we will always be happy together. :x
For my studying:
After 1 year delayed for the greatest delivery in my life, back to school on time and in time is one of the most difficult decision that I have ever made during this busiest time. I got a no good start for a brand new class with no good teacher to be trust and rely on simply because I'm not a good student anymore. Studying now has no longer been my most important thing since a little angel has come to me. But the thing is I'm trying my best just to gain something in the last 2 periods left. Fighting for the upcoming period and I'll be free soon.
For my job:
No achievement is achieved. I'm just a normal worker in a vicious cirle of my working life. Sometimes I do want to make a break, to start something new but hesitate and keep going the same old way is what I faced my job. For the newly come 2012, what should I do to get out of that routine? I'm always deep in the questions for that but it seems no new answers are made up til now. Keep going, keep working and keep hoping :|
...
Well, it's been such a long time since I last wrote things in En as well as in my blogspot. It's not that I'm lazy but the thing is I'm too lazy to be the open-minded one as I used to be. It's good, or not - I wonder.
For the past 2011 year, many significant events came to me. Of course I was so delighted at having them all. If I was asked for the lost in my last year, I would say "nothing"... Ohhhhhhh, does that also mean I gained too much in just about 1 year? I don't know either...
---
For my little family:
I have already had a lovely baby who is always by my side from now on. She will together with my beloved hubby be my partners in the next stage of my life. I treasure it much. Thanks for being the parts of my life. I hope that all the best things will come to our little family and we will always be happy together. :x
For my studying:
After 1 year delayed for the greatest delivery in my life, back to school on time and in time is one of the most difficult decision that I have ever made during this busiest time. I got a no good start for a brand new class with no good teacher to be trust and rely on simply because I'm not a good student anymore. Studying now has no longer been my most important thing since a little angel has come to me. But the thing is I'm trying my best just to gain something in the last 2 periods left. Fighting for the upcoming period and I'll be free soon.
For my job:
No achievement is achieved. I'm just a normal worker in a vicious cirle of my working life. Sometimes I do want to make a break, to start something new but hesitate and keep going the same old way is what I faced my job. For the newly come 2012, what should I do to get out of that routine? I'm always deep in the questions for that but it seems no new answers are made up til now. Keep going, keep working and keep hoping :|
...
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)