Giật mình tỉnh giấc, nhìn sang bên cạnh chồng vẫn ngủ ngon lành. Em chợt mỉm cười. Ah thì ra mình cũng đã vô cùng can đảm, can đảm ngay trong giấc mơ!
...
Có lẽ đó là một sự lựa chọn, một quyết định đúng đắn của mình. Em tự nghĩ như thế. Ngay cả khi không kiểm soát được cảm xúc của mình, ngay cả khi em giả sử mọi chuyện xảy ra không như nó vốn phải thế, thì em vẫn là người duy ý chí, vẫn không thay đổi quyết định...
...
Cho nên, em sẽ không bao giờ còn băn khoăn hay lăng tăng về những điều đó nữa. Dĩ nhiên là thế rồi. Em sẽ lại cười tươi, em sẽ lại vui vẻ khi nói chuyện với bạn, em sẽ lại không bồi hồi, em sẽ nghĩ đến chồng nhiều hơn... Và em sẽ như thế, nhé em!
...
Em không như ngày xưa, em đỡ ghiền móc, lười tập đan, nhưng em lại đâm đầu vào thêu thùa. Hahaha, ghi cái câu này đích thị là hổng ăn nhập gì hết, nhưng mà em muốn bắt đầu một cái gì đó mới lạ để có được cảm hứng mới, để thấy em cũng mới mẻ hơn mỗi ngày!
...
Em mong mỏi một bước đột phá của mình... Em không như ngày xưa nữa đâu
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét