Mario Plushie
Hehe, I was so lazy (as usual) to update things in my blog, I mean here.
This month, things are getting crazy. I have too many things to take care of. My job, my study, my hubby, my house (in near future) and my everything...
....
Anyway, I have been crocheting and knitting along, all the time I have :)
I also made new friends, great crocheters all over the world. We use a common language which is so-called ami words
...
Well, just wanna show off my Mario Plushie.
I have read an entry in Wolf Dream Off the Hook blog, which belongs to a great and generous author, where you can easily find all free pokemon and game character crochet patterns.
I have made many Plushies, Pokemons thanks to her kindness. I do appreciate that much.
And here is my Mario Plushie I made from her great pattern:
http://wolfdreamer-oth.blogspot.com/2009/08/mario-plushie.html
My Minion!
Well, to tell you the truth, I haven't had time to watch this film but I was inspired too much by Linda Potts's Minion pattern.
She designed the pattern to crochet a tall Minion but I still preferred a shorter one. I cut some rounds off and it turns out so nice
Thanks for the great pattern, thanks for LA and Khoa - the photographers, my Minion's images are sooooooooo lovely.
If I had time, I would definitely crochet some Minions more, in both sizes with various decorations
You will always be my No.1!
Ừ thì cứ gọi là anh đi, một đại từ nhân xưng hết sức là bình thường và quen thuộc và tất nhiên là dễ gây sự tò mò, rắc rối.
...
Thật ra thì anh lớn hơn mình 1 tuổi nhưng mà học cùng khóa với mình. Hehe, bởi vậy cho nên phải khổ cực, khó khăn lắm anh mới thuyết phục được mình kêu anh là anh đó nha. (mai mốt kể cho con cháu nghe sự tích này mới được)
Anh là con trai bắc chính hiệu (nghĩa là trong mắt mình, anh là người gia trưởng, có thể là người keo kiệt, cộc tính hay là sao sao đó nữa). Và chẳng hiểu sao ông trời run rủi thế nào mà mình lại có duyên số với người bắc thế không biết nè
...
Ngày mới quen nhau anh học không giỏi, đẹp trai ở mức bình thường (nhận xét chủ quan là trên bình thường một chút, tuy nhiên vẫn chưa đủ tiêu chuẩn của mình lúc đó ), ít nói cực, cù lần dã man và đặc biệt là hay cười, khoe hàm răng đều ơi là đều . Ờ mà hồi đó mình cũng rứa. Học lẹt đẹt, suốt ngày chạy vạy kiếm tiền, không xinh xẻo miếng nào, nói như súng liên thanh và mình cũng vui vẻ mà ha.
Mình quen anh có nhiều tình huống lắm, giờ kể ra có mà hết ngày hết giờ cũng hổng hết. Chỉ biết là các bạn khác đến chơi với mình vào ban ngày và trước 5h chiều thì anh toàn sang chơi sau 9h đêm. Hehe, thì tụi mình ở ktx kia mà. Mình cũng théc méc lắm vì cái bạn này tối nào cũng sang chơi, không chịu để cho mình học bài gì cả. Nhiều khi bạn ấy sang chỉ ngồi nghe mình nói và cười thôi cũng làm cho mình cảm thấy vui vui rồi.
...
Rồi mình và cái anh bạn ấy cùng đeo nhẫn, nhẫn mây chính hiệu 100% (giờ vẫn còn giữ làm kỷ niệm á nha), cùng viết nhật ký Bạn bè thấy anh thay đổi, học hành siêng năng và tiến bộ rõ rệt (đáng phát huy quá), tích cực tham gia các hoạt động Đoàn hội ở trường hơn (èo, suốt ngày mình cứ kèo nhèo như thế mà không tham gia làm sao yên với mình)... Mình cũng nghe nhiều lời bàn tán ra vào nhưng mà mình mặc kệ quen rùi cho nên 2 đứa cứ bình bình tiến tới vậy thôi
...
Anh không lãng mạn cực kỳ nhưng vẫn ở mức có thể chấp nhận được. Nghĩa là hồi sinh viên, vẫn làm thiệp tặng mình, vẫn mua hoa, vẫn có quà tặng mình mỗi dịp lễ. Hai đứa mình đều là sv nghèo nên mình vẫn cảm thấy vui và hạnh phúc với những cái vốn có của mình, vẫn cố gắng phấn đấu học tập tốt cho tương lai. Thế là đủ anh nhỉ?
Mình cũng là con gái kia mà, đôi lúc mình cũng có phút xao lòng, cũng có khi so sánh. Rằng anh sao lại thế này mà không phải thế kia, sao anh lại làm như vậy trong khi em thích anh làm khác mà... đủ thứ hết trơn. Nhưng thật may mắn cho mình, vì cuối cùng mình cũng nhận ra được, đâu là thực tế và đâu là những điều của mình và dành cho mình.
Mình mãn nguyện với sự lựa chọn của mình. Dù rằng anh có như thế nào đi nữa trong mắt người khác thì trong mắt em, anh vẫn sẽ mãi giữ vị trí đầu tiên, anh nhé! Ông xã của em
...
Thật ra thì anh lớn hơn mình 1 tuổi nhưng mà học cùng khóa với mình. Hehe, bởi vậy cho nên phải khổ cực, khó khăn lắm anh mới thuyết phục được mình kêu anh là anh đó nha. (mai mốt kể cho con cháu nghe sự tích này mới được)
Anh là con trai bắc chính hiệu (nghĩa là trong mắt mình, anh là người gia trưởng, có thể là người keo kiệt, cộc tính hay là sao sao đó nữa). Và chẳng hiểu sao ông trời run rủi thế nào mà mình lại có duyên số với người bắc thế không biết nè
...
Ngày mới quen nhau anh học không giỏi, đẹp trai ở mức bình thường (nhận xét chủ quan là trên bình thường một chút, tuy nhiên vẫn chưa đủ tiêu chuẩn của mình lúc đó ), ít nói cực, cù lần dã man và đặc biệt là hay cười, khoe hàm răng đều ơi là đều . Ờ mà hồi đó mình cũng rứa. Học lẹt đẹt, suốt ngày chạy vạy kiếm tiền, không xinh xẻo miếng nào, nói như súng liên thanh và mình cũng vui vẻ mà ha.
Mình quen anh có nhiều tình huống lắm, giờ kể ra có mà hết ngày hết giờ cũng hổng hết. Chỉ biết là các bạn khác đến chơi với mình vào ban ngày và trước 5h chiều thì anh toàn sang chơi sau 9h đêm. Hehe, thì tụi mình ở ktx kia mà. Mình cũng théc méc lắm vì cái bạn này tối nào cũng sang chơi, không chịu để cho mình học bài gì cả. Nhiều khi bạn ấy sang chỉ ngồi nghe mình nói và cười thôi cũng làm cho mình cảm thấy vui vui rồi.
...
Rồi mình và cái anh bạn ấy cùng đeo nhẫn, nhẫn mây chính hiệu 100% (giờ vẫn còn giữ làm kỷ niệm á nha), cùng viết nhật ký Bạn bè thấy anh thay đổi, học hành siêng năng và tiến bộ rõ rệt (đáng phát huy quá), tích cực tham gia các hoạt động Đoàn hội ở trường hơn (èo, suốt ngày mình cứ kèo nhèo như thế mà không tham gia làm sao yên với mình)... Mình cũng nghe nhiều lời bàn tán ra vào nhưng mà mình mặc kệ quen rùi cho nên 2 đứa cứ bình bình tiến tới vậy thôi
...
Anh không lãng mạn cực kỳ nhưng vẫn ở mức có thể chấp nhận được. Nghĩa là hồi sinh viên, vẫn làm thiệp tặng mình, vẫn mua hoa, vẫn có quà tặng mình mỗi dịp lễ. Hai đứa mình đều là sv nghèo nên mình vẫn cảm thấy vui và hạnh phúc với những cái vốn có của mình, vẫn cố gắng phấn đấu học tập tốt cho tương lai. Thế là đủ anh nhỉ?
Mình cũng là con gái kia mà, đôi lúc mình cũng có phút xao lòng, cũng có khi so sánh. Rằng anh sao lại thế này mà không phải thế kia, sao anh lại làm như vậy trong khi em thích anh làm khác mà... đủ thứ hết trơn. Nhưng thật may mắn cho mình, vì cuối cùng mình cũng nhận ra được, đâu là thực tế và đâu là những điều của mình và dành cho mình.
Mình mãn nguyện với sự lựa chọn của mình. Dù rằng anh có như thế nào đi nữa trong mắt người khác thì trong mắt em, anh vẫn sẽ mãi giữ vị trí đầu tiên, anh nhé! Ông xã của em
Google reader.
I must be the most out-of-date person in the world who even doesn't know a thing about Google reader. But I have a new nice colleague to help me out. Actually he's not my new colleague but we haven't talked to each other since I moved to my new place.
Anyway thank to him, I can find a new source for reading to improve my English skills. I appreciate that much.
What I really want to mention in this entry is not only about Google reader but also about my very first article I get from Google reader. Here it goes
http://zenhabits.net/say-no/
Anyway thank to him, I can find a new source for reading to improve my English skills. I appreciate that much.
What I really want to mention in this entry is not only about Google reader but also about my very first article I get from Google reader. Here it goes
http://zenhabits.net/say-no/
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)