Kể chuyện ăn tết – Phần 1.

Năm nay em về quê ăn tết sớm như mọi năm. Ừ thì mọi năm em thường về rồi mới đưa ông táo về trời. Thế nhưng năm nay thì cũng gọi là sớm một chút vì tối 23 tháng chạp là vợ chồng em bám đuôi cá chép bay về Hải Phòng.
Nói không phải lúa chứ nào giờ đây là lần đầu tiên vc em đi máy bay nha. Cảm giác nó cứ làm sao ấy. Hehe, í là chưa kịp mệt đã đến nơi và đặc biệt em không bị say máy bay 1 chút nào, chỉ có 1 xí ù tai và hết (không bằng lúc em chơi tàu lượn siêu tốc ở Vinpearland :>) Đi máy bay không mệt là thế, vậy mà từ Hải Phòng về nhà anh em lại say xe đứ đừ.
Về đến Thái Bình, những ngày giáp tết em cứ ngỡ Sài Gòn về giữa lòng miền Bắc. Nắng và nóng kinh (có hôm lên đến 33, 34 độ), tối ngủ toàn khóc vạ với chồng vì nóng quá chịu không nổi :D.
Ấn tượng đầu tiên ở quê chồng:
1. Năm nay nhà anh trồng ngô tăng vụ, nhiều và tốt ghê luôn. Lần đầu tiên chui ra vườn ngô hái ngô bao tử vô xào nấu ăn liền, ngon và ngọt phải biết.
2. Nhà anh gieo mạ kín sân. Mẹ anh khéo lắm, gieo mạ đều, đẹp và lớn nhanh. Hihi, mấy ngày sau em đi thăm tết bà con cô bác thì thấy nhà ai cũng gieo như thế.
3. Tết ở miền Bắc không vui như ở quê em. Người ở quê làm lụng cực nhọc hơn, mải miết hơn, bận rộn, tất bật hơn. Có lẽ vì thế đối với họ, ngày tết âu cũng chỉ là 1, 2 hôm không ra đồng, 1, 2 hôm nghỉ ngơi hiếm hoi trong suốt cả năm lam lũ. Thế mà, mùng 2 tết, khi trời trở rét (lạnh nhất đợt này thì cũng cỡ 9-10 độ) đã thấy lác đác các cô, các bá ra đồng đi cấy.
4. Lần đầu tiên em được tham gia gói bánh chưng tết. Trời rét căm căm, em hết vọc đỗ, lau lá dong, xếp lá, phi hành, phá thịt thì đến chọc ghẹo chồng đang gói bánh. Năm nay nhà gói những 25 tấm, được cái em về tiếp thu công nghệ mới của cô Lan nên bánh được khen là ngon, vừa ăn, hí hí hí.
5. Ở quê mọi người sinh con sớm kinh. Các anh, các chị, cô bác chú dì gì gì đó, cưới sau tụi em nhá, thế mà em về đợt này chỉ có thể là mắt tròn, mắt dẹt thán phục mọi người mà thôi. Người đã có cháu bồng, người thì bụng cũng đã tròn, người sắp sinh, người thì bắt đầu nghén. Em cũng thiệt là ái ngại khi đến giờ em vẫn chưa có chuẩn bị tâm tư tình cảm cũng như là tâm lý để chuẩn bị làm mẹ. Hihi, bởi thế, đi đến đâu, gặp ai cũng đều được chúc là tết năm nay về quê sẽ có điều mới, có thằng ku để bế (Ặc ặc, em là em xin nhận lời chúc còn chuyện kia tính sau ạ :D)
6. …
Còn nhiều điều nữa, lạ lẫm ở quê chồng đối với em. Nhưng em vẫn cảm thấy vui vẻ và ấm áp khi mỗi buổi sáng ngủ dậy chui vô bếp nấu rượu với bố mẹ, mỗi trưa chạy ra vườn phụ bố bẻ ngô, chiều thì lang thang khắp xóm…

0 nhận xét:

Đăng nhận xét