Người lạc lối.

Source: Kênh 14.

1. Cô thích mưa…

Anh nói với cô mưa làm anh mệt mỏi. Vì anh sinh ra vào mùa hè ấm áp, vì anh thích dạo chơi trên phố đầu trần, vì anh thích ngắm bầu trời trong xanh… Mỗi lần trời mưa, anh đóng cửa ở trong nhà nghe headphone, anh nghĩ những cặp tình nhân đi dạo trong mưa đều là lũ ngốc. Anh hỏi cô: “Em có thích mưa không?”

Cô trả lời: “Em ghét nó!”

2. Cô thích đọc truyện tranh…

Anh nói với cô truyện tranh chỉ dành cho con nít. Những hình vẽ vớ vẩn, những câu chuyện ngu ngơ, những nhân vật không có thật ngoài đời. Anh chỉ đọc những sách hàn lâm khoa học, những sách có tựa đề thật kêu, những sách best-seller, anh mua tặng cô những sách về kinh tế học. Anh hỏi cô: “Em có thích đọc truyện tranh không?”

Cô trả lời: “Không, anh ạ!”

3. Cô không thích mặc váy và mang những đôi giày cao gót…

Anh hay đi dự tiệc, vì anh hoạt bát và quen biết nhiều, và anh thích đưa cô đi theo. Mỗi lần như thế, anh lại mua cho cô một bộ váy mới và một đôi giày thật hợp, thật đài các, kiêu sa… Anh khen cô thật đẹp và nói: “Đi chơi với anh em cứ mang váy nhé, đừng mặc quần bò áo pull…”

Cô trả lời: “Dạ, em nhớ rồi!”

4. Cô ghét mùi xe ôtô…

Anh và cô mỗi lần đi xa đều đi xe khách. Anh bảo thế cho tiện, xe lúc nào cũng sẵn, đi xe máy lỡ có hư hỏng gì lại phiền, mà đi nắng nhiều lại hỏng làn da ngà ngọc của cô. Cô nghĩ, nếu có anh ở bên để tựa đầu thì cũng được… Nhưng nhà cô gần bến hơn, mỗi lần đi chơi xa anh lại bảo: “Em lên xe trước, bao giờ xe qua nhà anh rồi anh lên, được không?”

Cô trả lời: “Vâng, em ổn mà!”

5. Cô hay khóc nhè…

Anh bảo con gái hay làm nũng thì rõ chán. Việc gì con trai làm được thì con gái cũng làm được, sao cứ nhõng nha nhõng nhẽo làm gì? Anh chẳng bao giờ xem phim Hàn quốc, anh chẳng bao giờ bỏ một buổi chỉ để cùng cô đi mua một món đồ… Hồi cô rời ký túc xa ra ở trọ, anh hỏi: “Em cần anh đến không?”

Cô trả lời: “Không, em tự lo được!”

6. Cô…

Anh…

Sinh nhật 20 tuổi, anh tặng cô cuốn sách. Nhìn những trang sách dày đặc chữ, cô chợt thèm cầm trên tay một quyển truyện tranh…

Sinh nhật 21 tuổi, anh bận, chỉ ghé qua nhà tặng cô cuốn sách.

Sinh nhật 22 tuổi, anh không đến được, chỉ gửi tặng cô cuốn sách.

Sinh nhật 23 tuổi, anh hẹn cô đến quán cà phê quen thuộc. Anh trầm ngâm và kể cho cô nghe về một người con gái. Cô ấy chẳng bao giờ tung tăng váy áo, cô ấy vẫn thích mua và đọc truyện tranh, cô ấy say xe nên toàn bắt anh chở bằng xe máy… Anh thích cô ấy từ lần thấy cô ấy khóc vì một bộ phim Hàn quốc, và anh biết mình yêu sau lần cùng cô ấy đi dạo trong mưa… Hai năm qua anh đã ngỡ mình kìm nén được, nhưng anh sai rồi. Anh muốn nắm tay người con gái ấy đến hết cuộc đời, và anh xin lỗi.

Cô nói: “Anh cũng từng nói muốn nắm tay em đến hết cuộc đời…”

Anh cúi đầu lặng lẽ.

Cô lại nói: “Em đã thay đổi mình vì anh…”

Anh ngẩng lên nhìn cô, đau đáu: “Giá như em đừng thay đổi…”

Cô lặng người…

Sinh nhật 23 tuổi, cô ngồi trên chuyến xe bus vắng người, trong bộ váy dành dụm mua từ tiền làm thêm hai tháng, trông cô thật lộng lẫy… Cô chợt nhận ra mình không còn cảm giác say xe, nhưng trong lòng vẫn luôn thấy chán nản và cô đơn khi ngửi mùi khói và máy móc. Xe ngang qua một cửa hàng bán truyện, cô đã lớn quá, đã không còn mê truyện tranh như xưa nữa, nhưng đứa em gái của cô ở nhà vẫn thích., cô bấm nút xin dừng. Tài xế nói: “Ngoài kia trời đang mưa đấy!”. Cô cười, bước xuống. Lúc trước cô có đọc một câu chuyện, chàng trai khóc trong mưa và thấy những giọt mưa trở nên mặn chát, thế mà giờ cô khóc trong mưa lại thấy nước mắt mình dần ngọt ngào hơn…

Cô đã rất tự tin về bản thân …

Anh nói đã yêu người con gái kia hai năm. Hai năm, hóa ra anh ở bên cô chỉ vì thương hại… Cô nhìn mình qua cánh cửa kính của cửa hàng. Mưa rơi trên tóc và chan chứa trong tim. Bộ váy ướt sũng trở nên nhạt nhòa sau làn nước mắt.

Cô cũng chợt thấy thương hại chính mình.

Tháo đôi giày cao gót, chân trần cô đạp những tia nước bay lên loang loáng trong ánh đèn đường. Cô tự nhủ: “Mai mình sẽ mua một cái áo và một cái quần jean mới…”

Cô cười trong mưa, tay vẫn giữ đôi giày cao gót…

--> Be yourself!

0 nhận xét:

Đăng nhận xét